“Âm Âm, không có việc gì, còn có ta và quả dưa ngốc.”
Duy Âm nghe vậy chậm rãi ngẩng đầu, thấy Hề Hề đang lo lắng nhìn nàng, lạinhìn bóng lưng rộng lớn của chồng, nàng trả lời tuy nhẹ mà kiên định:“Vâng.”
Phỉ Mặc nói: “Xin hỏi Độc Cô huynh muốn tìm Hi Hi nào?”
Độc Cô Ngạn cố nén giận nói: “Huynh biết người ta muốn tìm là Tiêu Hề Hề! Vì vậy xin Phỉ huynh báo cho biết tung tích của nàng!”
“Độc Cô huynh vì cớ gì cho rằng Phỉ mỗ sẽ biết?” Phỉ Mặc đáp lại nhẹ bẫng.
Độc Cô Ngạn nắm chặt kiếm, rõ ràng hắn vừa nghe có người gọi tên nàng, vì sao lúc này chỉ nàng là không thấy bóng dáng?
Nhất định nàng đang ở đây!
Độc Cô Ngạn không một lời, chỉ buông mành xe rồi dùng ánh mắt liếc quanhmột lần, Phỉ Mặc thấy vậy liền tiến lên đưa hắn cách khỏi xe ngựa,thương hại nhìn hắn, thở dài một hơi: “Độc Cô huynh, ta thấy nhất địnhhuynh mệt mỏi quá rồi, nên nghỉ ngơi chút đi.” [Ngụ ý là, ngươi trẻ tuổi mà tai đã có vấn đề…]
Độc Cô Ngạn không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn Phỉ Mặc, hơi lạnh ngưng kết nơi đáy mắt, dần dần trào ra trong kích động.
Tiêu Tiếu Sinh ở bên cạnh nhìn trạng thái giằng co của hai người, đặt môngngồi lên càng xe huých Huyền Phong sang một bên, chân vắt chéo, nganghiên hăng hái… cắn hạt dưa. [= = Hắn lấy đâu ra hạt dưa vậy?]
Huyền Phong liếc xéo, thì ra quái y lão nhân này làm như đang xem tuồng!Đương nhiên người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-nhe-cut-roi/1902324/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.