Những ngày sau, rõ là nói Dương ko cần đi tới công ty thế nhưng cậu vẫn có mặt. Chắc có lí do nào đó cả thôi. Nó đang ngồi trong phòng của mình, ở cái tầng cao nhất của tòa nhà này. "Cốc...cốc "
Có tiếng gõ cửa, nó quay ghế lại nhìn hướng cửa.
- Vào_ Lại là cái bản mặt lạnh lùng kiệm lời.
Vừa mở cửa bước vào đã thấy một nụ cười toe toét rồi. Đó chính là Dương. Cậu bước lại đứng trước mặt nó.
- Chào chủ tịch_ Cậu đặt tập tài liệu lên bàn.
- Tự dưng thích đi làm rồi sao?_ Nó hỏi, môi ko cười đáp lại nổi 1 lần.
- Chỉ là có một vài ý tưởng muốn được góp ý thôi_ Cậu ngồi xuống ghế.
- Nói nghe coi_ Nó cầm tài liệu xem.
- Thì là chúng ta xây dựng một chuỗi cửa hàng rồi đặt tên là Phố Việt, cho người Việt kinh doanh. Họ có thể mở nhà hàng món Việt, nhà sách Việt, cửa hàng tạp hóa Việt, thậm chí thời trang,... Như thế coi như là Việt Nam thu nhỏ. Em thấy sao?_ Cậu hỏi.
- Cũng hay, nhưng hãy thử đưa kiểu thiết kế nhà của Việt Nam vào áp dụng. Bởi ở đây nhà cửa toàn kiểu hiện đại. Làm cổ đại sẽ mới mẻ hơn_ Nó nhận xét.
- Tuyệt vời, cảm ơn em nhé_ Cậu gần gù khen hay.
- Còn 1 điều. Việc tìm người thuê, dao cho anh. Phải có thống kê đủ người cung cấp và cả dự phòng thì dự án này mới tiến hành đc_ Nó nói.
- Okey, à anh....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-em-la-ac-quy/2075727/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.