Trong nghỉ của nó hiện giờ chỉ còn 2 người.- Nữ hoàng à, thực sự người sẽ tham chiến sao?_ Tuấn bực bội bỏ mặt nạ ra.
- Ừm_ Nó thở dài, tay nhìn cái mặt nạ của mình.
- Người chưa khỏe hẳn, hơn nữa Liz rất lươn lẹo, nhỡ không thắng thì phải làm sao???_ Tuấn cau mày lo lắng.
- Ta cũng tính đây là lần cuối cùng..._ Hạ giọng.
- Hả? Không phải người định...._ Tuấn bị chặn họng.
- Đúng vậy. Ta thực sự không thể đứng giữa hai thế giới như vậy được. Ta không thể cứ lừa dối những người thân của ta mãi. Ta biết thừa cái chết của bố mẹ ta là một lời cảnh báo của ông trời cho ta khi ta giết nhiều người như thế. Và ta mong được sống yên ổn bên James..._ NÓ kích động.
- Nhưng người đi rồi, ai sẽ kế vị chứ? Các bang phái sẽ đánh nhau loạn lên mất..._ Tuấn cúi gằm mặt
- Không đâu, họ đã thề trung thành rồi, ngươi hãy nghĩ tích cực lên, rồi sẽ có 1 chủ nhân mới_ Nó mỉm cười nhẹ.
- Nữ hoàng..._ Tuấn đang định khuyên tiếp.
- Ta đi chuẩn bị cho trận đấu, người đi giao thư và tụ họp anh em trong thế giới ngầm đi, đây là trận lớn_ Nó nói rồi đi về phòng tập võ.
Tuấn buồn bã nhìn theo rồi cũng đành lòng đi làm vc của mình
Nó tập võ trong điên cuồng, rõ ràng như thế là quá sức so với một người vừa hôn mê. Nhưng rồi đến băn ngày thì lại ngủ, cái này chắc phải gọi là hoạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-em-la-ac-quy/2075722/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.