sau ngày cưới của Hiên, Hà trầm tính hẳn lại. Cô Mệ biết là con trai không có bạn để chơi chứ tuyệt nhiên không biết Hà đã mất người tình. Hà cũng nhận ra sự khác biệt của mình. Ý thức của nó nhất định đã không còn như xưa nữa. Nó cố gắng điều tiết nhưng mọi cố gắng vẫn chẳng đem lại bất cứ một kết quả khả quan nào. Cô Mệ nhận ra tính lầm lì lặng trầm của con, miệng vuột hỏi:
– con có hay gặp thằng Hiên không?
– Người ta đã có vợ, gặp nhau khác nào mình đi quấy rối người ta. – Hà trả lời giọng không giấu được vẻ bức xúc.
– Thì là tình bạn. Người ta chồng vợ thì cũng chỉ ban đêm thôi chứ!
– Mẹ không hiểu gì đâu, tụi con đã từng…
câu nói bị cắt ngang. Ngọt như người ta chặt phập quả bầu ra làm đôi.
– Mẹ biết tụi bay đã từng như anh như em …
– còn hơn thế nữa… – Dòng cảm xúc bắt đầu tuôn ra. Hình như bao giờ người ta cũng dễ dàng nói thật ra cõi lòng với mẹ ruột của mình.
– Là thế nào hả con?
Hà bật khóc. Hình như đấy là sai pạhm lớn nhất mà nó đã làm cho mẹ nó đau lòng. Nó nhìn mẹ. Nỗi đau dâng lên trong mắt người đàn bà đã một lần bị tình phụ. Trong đôi mắt ấy, đứa con trai nhìn thấy nỗi lo âu pha lần với niềm thương cảm sâu sắc của bà mẹ.
– Con đồng tính phải không Hà?
Hà gật đầu:
– con và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-em-anh-da-yeu-anh-ay/2149031/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.