bố ngồi nói chuyện với chú Hà rất khuya, hình như họ không muốn ngủ sớm. Là chỗ anh em kết nghĩa thân tình, lâu ngày gặp lại nhau, hẳn họ có nhiều điều để hàn huyên tâm sự.
Huy coi chương trình tivi với Thu xong rồi mà bố vẫn còn chưa đi ngủ. Thu muốn nói chuyện nhiều hơn nữa nhưng Huy đã bắt đầu ngáp vặt. Thu vì thế cực chẳng đã, phải nói:
– để em dọn giường cho anh và bác ngủ, nhé.
– Ừ. anh cũng buồn ngủ rồi.
– Nhưng anh phải hứa là ngày mai anh sẽ dạy cho em chứng minh được mấy công thức lượng giác. Môn này em học dốt lắm. – Thu hình như vẫn có rất nhiều năng lượng.
– Ừ. mai anh sẽ dạy cho! – Vừa nói Huy vừa ngáp.
Thu nhanh chóng dọn giường. Đấy là chiếc phản gỗ cẩm đã có từ rất lâu trong nhà kể từ khi Thu còn rất bé. Chăng màn xong, Thu không quên dặn Huy là đừng thò chân ra ngoài kẻo bị muỗi cắn. Cô bé còn khéo léo đặt một cái quạt máy vào bên trong màn cho Huy, sau còn dặn thêm:
– nếu lạnh quá, anh cứ tắt quạt đi, nghen anh Huy.
Thu vừa đi ra ngoài được một chốc thì Huy lăn ra ngủ. Tiếng ngáy chẳng bao lâu đã vang lên khắp nhà. Bên căn phòng của chú Hà, bố của Huy vẫn đang ngồi nói chuyện. Hình như họ nói rất khẽ, âm thanh chẳng lọt đi đâu xa. Thu cũng lên giường ngủ, cô bé đang nghĩ xem ngày mai mình sẽ nấu món gì để đãi bố con Huy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-em-anh-da-yeu-anh-ay/2149017/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.