🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

chôn con xong, Oanh như người hóa dại.



Bà Nhụ hình như cũng nhận thấy mình đã quá ích kỉ. Đun cho con dâu bát cháo đậu xanh, bà cố tình đập thêm vào đấy một quả trứng gà. Giọng bà tỏ ra rất hối hận:



– mẹ xin con. Cố mà húp lấy bát cháo.



Oanh thẫn thờ. Đôi mắt nhìn về cánh đồng nơi người ta đã đem con chị ra chôn nơi ấy. Chẳng có gì đau cho bằng một phần máu thịt của mình đã ra đi vĩnh viễn. Linh hồn Oanh hình như đã thoát xác. Tuy con chưa một lần biết nói nhưng giữa chị và con bé luôn luôn có những liên hệ thiêng liêng sâu nặng hơn ngôn ngữ rất nhiều.



– Húp lấy vài thìa cho mẹ bớt khổ tâm. Coi như con hãy tha thứ cho sự hồ đồ của mẹ.



–!!!



Oanh vẫn không nói gì cả. Chị vẫn còn chưa hòan hồn. Lời thú nhận của bà mẹ chồng trong lúc này chẳng còn ý nghĩa gì với chị nữa. Bà mẹ vẫn ngọt nhạt, giọng thân thành rất thực tâm:



– Mẹ biết mẹ đã không ra gì. Con không tha thì mẹ cũng chẳng tha cho mình được. Con cố ăn vài thìa cháo. Coi như mẹ chẳng còn xứng đáng là mẹ chồng của con nữa.



Oanh vẫn không nhúc nhích. Tâm hồn chị đã chất nặng quá tải với nỗi đau mất con. Bà mẹ ngồi nán thêm dăm phút nữa, sốt ruột vì bát cháo đang nguội dần dần. Cuối cùng bà thở dài đánh sượt một cái rồi đi ra nhà ngoài. Chỗ đấy Hiên đang ngồi dựa lưng lên bậu cửa. Bà Nhụ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-em-anh-da-yeu-anh-ay/2149010/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xin Lỗi Em, Anh Đã Yêu Anh Ấy
Chương 34: Xương gà
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.