Mọi người ào ạt đổ xô đi trồng cây cà fê. Đấy là một phong trào mà người ta nghĩ sải tay của họ luồn vào ruột tượng của thần Tài thật ra không khó lắm. Người ta cày tung những ruộng mía lên để chăng dây đào lỗ cắm cọc để chuẩn bị hạ con giống. Những gia đình không có đất làm mía quay ra tiếc hùi hụi vì ruộng nước không thể trồng cà phê được.
Hiên chạy sang nhà Hà. Miệng oang oang lên:
– Cuối cùng bà già đồng ý cho làm cà phê rồi – nói xong Hiên đấm mạnh vào lưng Hà một cái.
Đau! Làm như lưng nguời khác và ván cây vậy! – Hà bị Hiên đấm, mũi kéo cắt lệch vào đường phấn trên tấm vải màu vàng chanh.
– Thì tao vui thì tao đấm! Mày đang may áo cho ai vậy? – Hiên hỏi.
– Cho khách! – Hà trả lời, chàng trai mười sáu tuổi mỉm cười hóm hỉnh.
Ai không biết là may cho khách, nhưng khách nào mới được chứ?
Nói xong Hiên đứng lên đi ra cái tủ kéo và mở ngăn lấy ra gói thuốc lá La Ngà. Có vẻ mọi sinh họat trong nhà thằng Hà, thằng Hiên đều biết rất rõ. Nó bỏ một điếu ngậm vào miệng rồi hỏi:
– Hết tiền hút Trị An rồi sao mà hút La Ngà thế này?
– Hút thuốc chùa còn đòi hỏi? – Hà quay mặt nhìn Hiên rồi bật lên cười, chủ yếu nó mua thúôc để thằng Hiên hút.
– Dám chơi tao! – Hiên nhái giả giọng tiếng người miền Nam, nghe sượng như sắn nước. – Ngày mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-em-anh-da-yeu-anh-ay/2148973/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.