Ký ức đôi lúc cũng giống như một cơn mưa. Sau cơn giông tố, bầu trời sẽ thường sáng lại.
Mùa hè năm sau là một mùa hè rất đẹp.
Hoa dong nở đỏ cả một quãng đường dài và đám con trẻ con chế giễu thằng bé:
– Thằng bóng! Bóng! Bóng! Bóng! Hà bóng!
– Bóng! Bóng lại cái! Đồ thằng bóng!
– Đánh chết nó đi tụi bây ơi. Đánh chết thằng Hà bóng đi.
Thế là những cánh hoa dong mất đi vẻ đẹp hồn nhiên của chúng. Tất cả bọn trẻ như tìm ra được một nguồn hứng thú mới. Thằng bé bị chễ giễu và làm nhục bắt đầu tranh nhau bẻ chúng để hút mật. Chúng xúm vào hút chút mật ngòn ngọt hiếm hoi vì ở quê chẳng có nhiều quà vặt. Hút mật xong, chúng vặt những cánh hoa màu đỏ rồi thi nhau gắn vào những cái móng tay, xòe ra khoe nhau rồi cười nắc nẻ. Thằng bé cũng đi theo bọn trẻ trên con đường đến trường.
Là một thằng bé lạ từ phố về nên nó luôn bị đám trẻ con xúm vào chọc ghẹo.Trẻ con tưởng là hiền lành nhưng trong thế giới của chúng, trẻ con là những sinh thể ác độc nhất. Bọn chúng xún vào. Chúng xúm vào đánh nó. Một đứa lớn nhất trong bọn kéo xếch lỗ tai nó lên rồi quát:
– Nói ngay! Mày là bóng phải không?
Thằng Hà không chịu nói.
Thằng bé cố kiễng chân lên. Nó cứng miệng không chịu làm theo.
– Mày là bóng! Nói ngay đi. – Một đứa khác lấy cặp quăng vào bụng nó.
Đám con gái cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-em-anh-da-yeu-anh-ay/2148964/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.