Hiện tại Thế Trường đang lái xe chạy băng băng trên đường lớn nên không chú ý đến điện thoại, tới khi mở lên xem thì đã thấy mấy chục cuộc gọi nhỡ từ quản gia.
Trong lòng Thế Trường chợt căng thẳng, một dự cảm chẳng lạnh tràn lan trong tâm trí anh.
Quản gia gọi nhiều cuộc như vậy thì chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó rồi.
Nghĩ vậy, Thế Trường lập tức gọi lại, bên trong truyền ra giọng nói gấp đến phát khóc của quản gia:
“Cuối cùng cậu cũng chịu bắt máy rồi, cậu mau tới bệnh viện đi, cô Minh Châu sắp sinh rồi, cần phải có chữ ký của cậu mới làm phẫu thuật được.”
Thế Trường hoảng hốt đến mức quên luôn cả hô hấp. Anh biết đã xảy ra chuyện nhưng không ngờ Minh Châu lại muốn sinh.
Trong thời khắc cô cần anh nhất nhưng anh lại để cô chờ lâu đến vậy, quả thật heo chó cũng không bằng mà.
“Chú trấn an cô ấy giúp tôi, tôi sẽ tới...”
Tuy nhiên Thế Trường còn chưa kịp nói dứt câu thì đã thấy một đứa trẻ đột nhiên băng qua đường.
Anh vội vàng bẻ lái sang một bên, chiếc xe lập tức đâm sầm vào cột điện. Mặc dù túi khí khẩn cấp bắn ra kịp thời nhưng bởi vì va chạm quá đột ngột nên anh đã hôn mê bất tỉnh, máu tươi chảy dọc theo ngón tay phủ kín nhẫn cưới trên tay anh.
...
Minh Châu nằm trên một cái giường bệnh còn trống, cơn đau râm rang ở bụng khiến ý thức của cô ngày một mờ dần. Cô biết càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-chung-ta-da-ly-hon-roi/3480130/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.