Cuộc đời thật đẹp khi được đi muôn nơi xa xôi rộng lớn.
Nhưng ta vẫn có nơi để trở về sau mỗi chuyến đi.
Điều kì diệu là con người ta đi xa hơn để trưởng thành hơn.
Không quên mang theo bên cạnh hành trang nỗi nhớ gia đình.
Đi thật xa để trở về
Đi thật xa để trở về
Có một nơi để trở về
Đi, Đi để trở về.
Có một câu hát như thế, có một nỗi nhớ như thế - ‘‘nỗi nhớ nhà’’.
Một năm trôi qua tại đất nước xa lạ, nơi chứ đựng nhiều hoài bão ước mơ, mang trong mình trái tim nhiệt huyết, quyết tâm thực hiện ước muốn của mình, thì nay cũng đã đến lúc, Phương Nhi được trở về quê hương, quay trở về ngôi nhà của mình.
Vừa bước xuống máy bay, đặt chân trên mảnh đất thân yêu, trái tim cô bồi hồi, thổn thức. Dù không phải đi trong khoảng thời gia quá xa, nhưng với cô, nơi đây có người đang ngày ngóng đêm mong, nên trong lòng cô có chút xúc động.
Kể từ khi Hứa Kiến Tường và Hứa phu nhân sang dự buổi lễ thời trang của cô, anh cũng đã tính đón cô về cùng, nhưng do kế hoạch thay đổi, khách hàng yêu cầu đặt riêng các thiết kế của cô nên cô phải nán lại hơn một tháng. Khi cô trở về Việt Nam thì đã ngay cận với Tết Nguyên đán.
26 Tết.
Tại sân bay.
Hứa Kiến Tường, Hạ An Hy và Đỗ Anh Huy đã đến từ rất sớm. Phương Nhi mặc trên mình một bộ váy mày xanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-anh-den-tre/3495875/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.