Chỉ còn hai ngày nữa thì đã đến buổi diễn thời trang, Phương Nhi lại bận rộn hơn nữa. Phương Nhi vừa từ chổ lớp học trở về nhà thì nghe điện thoại.
“ Alo, cho hỏi là ai vậy?”
Ở đầu dây bên kia là giọng của Hứa phu nhân khiến cô có chút hoang mang, bởi vì đây là số điện thoại lạ.
“ Nhi Nhi là ta”
“ Phu nhân, người gọi cho con có việc gì không ạ?”
“ Ta đang ở sân bay, con tới đón ta nhé”
Phương Nhi không vội suy nghĩ đã nhanh chóng bắt một chiếc taxi. Ngồi trên xe, cô không ngừng hồi hợp, Hứa Kiến Tường có sang đây thăm cô không, nếu anh sang đây cô sẽ nói gì với anh đây, anh có nhớ cô không. Một loạt câu hỏi đặt ra trong đầu cô. Suốt gần một năm trời không nhìn thấy hình bóng anh, chỉ là những cuộc điện thoại lúc đêm muộn, khi là những dòng tin nhắn hỏi han. Trái tim thổn thức của thiếu nữ như muốn làm loạn, đập mạnh không thôi.
Một lúc sau cô cũng đã đến sân bay, đứng đợi một lúc đã nhìn thấy Hứa phu nhân cùng nữ thư kí bên đi bên cạnh, tay đẩy xe đẩy hành lí. Phương Nhi mỉm cười đi lại ôm Hứa phu nhân một cái. Hứa phu nhân dịu dàng ôm cô, tay vuốt nhẹ lưng cô, bà nhìn cô nói.
“ Gần một năm không gặp, con ốm hơn nhiều rồi đó”
Phương Nhi mỉm cười nhìn bà rồi lại liếc nhìn vào cửa ra của sân bay như tìm hình bóng của ai đó. Hứa phu nhân tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-anh-den-tre/3495873/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.