Thời gian thấm thoát trôi qua, cũng đã hơn một tháng kể từ khi cô sang Pháp du học.
Ở bên này, Hứa Kiến Tường dù bận cỡ nào cũng gọi điện cho cô ít nhất một lần trong ngày. Thỉnh thoảng, cô vẫn thường hay post ảnh sinh hoạt hàng ngày lên trang mạng xã hội của mình, tiện thể báo cáo tình hình của mình cho anh được yên tâm.
Hứa Kiến Tường từ khi biết yêu, tâm tinh cũng trở nên cởi mở, vui vẻ hơn, gương mặt lạnh lùng không cảm xúc của anh chỉ còn bắt gặp trong phòng mổ, khi đó cần sự tập trung cao độ và tỉ mỉ của bác sĩ.
Hứa phu nhân lúc nào cũng nhớ đến cô, bà vẫn hay gọi điện, nhắn tin hỏi thăm cô. Bà đang cố gắng giữ chặt cô con dâu tương lai để không bị vụt mất vào bọn con trai Tây đây mà.
Phương Nhi cũng bận rộn không kém, vừa đi học cô còn tranh thủ thời gian rảnh làm thêm kiếm chút tiền chi trả sinh hoạt. Tuy hàng tháng, anh vẫn gửi cho cô có thể chi tiêu thoải mái nhưng bản tính cô vốn độc lập từ nhỏ, không thích dựa dẫm nên không chịu nhận tiền của anh.
Ở bệnh viện, lúc 22 giờ 30 phút.
Hôm nay, Hứa Kiến Tường có ca trực buổi tối. Anh ngồi xem bệnh án được một lúc thì lấy điện thoại gọi cho cô. Vì chênh lệch múi giờ, nên bên cô lúc này chỉ mới hơn 16 giờ một chút.
Phương Nhi vừa đi học về đã ngồi vào bàn làm việc, nhận điện thoại của anh, cô háo hức cô cùng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-anh-den-tre/3495588/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.