Buổi tối hôm đó, sau khi gặp ông Stephen bàn việc, Phương Nhi trở về nhà một mình. Nhìn thấy trong nhà không có ai, cô mới dám thở mạnh, lặng lẽ đi lên phòng.
Bước vào phòng, cô đặt túi xách sang một bên rồi thả lỏng người nằm xuống giường, đôi mắt buồn bã nhìn lên trần nhà. Được một lúc, cô lại mở tủ lấy quần áo rồi đi vào phòng tắm.
Hứa phu nhân vừa hay đã đi ra ngoài nên trong nhà cũng im ắng hơn. Cô ngâm mình trong bồn tắm, thi thoảng lại nghịch bong bóng như một đứa trẻ. Cô bất giác nhớ về chuyện của quá khứ.
Cô nhớ, năm đó mẹ vì muốn lấy cha cô mà bị ông bà ngoại từ mặt. Nhà ngoại cô khi đó cũng được xem là khá giả trong vùng, nên mẹ cô không đến nỗi vất vả phải lo toan việc gì cả, chỉ chăm chỉ học hành. Nào ngờ, mẹ cô đem lòng yêu cha cô, quyết định từ bỏ tất cả để đến bên ông ta.
Nhà cha cô không giàu, chỉ đủ ăn đủ mặc, vốn tưởng cưới được bà ấy sẽ khắm khá hơn nhưng lại không. Sống chung được một thời gian, cha cô lại lòi ra vụ ăn chơi, cờ bạc, rượu chè bê tha. Mẹ cô giận lắm nhưng vì thương ông ta nên mới gáng cầm cự. Vì chữ nghèo cứ bủa vây, lại chưa có bằng cấp đàng hoàng, mẹ cô chỉ có thể may vá, kiếm chút tiền gòng gánh cho gia đình.
Cứ thế, ngày qua ngày, sức khỏe ngày càng yếu đi, lại nghe tin cha cô ngoại tình, cặp kè với người phụ nữ giàu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-anh-den-tre/3495585/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.