Thấm thoát thời gian trôi, mới đó cũng đã được gần một tháng kể từ khi cô ở nhà của anh.
Mọi việc vẫn diễn ra như trước đây, hàng ngày cô được anh đưa đi học, anh đi làm, lúc rãnh cô sẽ làm thêm ở tiệm hoa. Hứa Kiến Tường dạo này cũng bận nhiều hơn, áp lực từ công việc khiến anh có chút mệt mõi.
Hôm nay, nhân tiện đi học về sớm, cô ghé sang bệnh viện thăm anh vì cả tuần nay anh túc trực ở bệnh viện chưa về nhà.
Phương Nhi loay hoay không biết phòng làm việc của anh ở đâu thì may mắn thay gặp được bác sĩ Đỗ. Cô vui vẻ chào hỏi.
“ Bác sĩ Đỗ, lâu quá không gặp”
Bác sĩ Đỗ vừa nhìn thấy cô đã nhận ra ngay, anh vui vẻ nói.
“ Aa…Lâm Phương Nhi”
“ Đúng đúng là tôi đây”
“ Cô đến tái khám à?”
Phương Nhi vội lắc đầu.
“ Không không, tôi đến tìm bác sĩ Hứa, anh biết anh ấy đang ở đâu không?”
Bác sĩ Đỗ nhìn quanh rồi chợt nhớ ra.
“ À, bác sĩ Hứa đến phòng Trưởng khoa có việc, hay để tôi đưa cô vào phòng làm việc của anh ấy ngồi đợi chút nhé”
“ Vậy thì tốt quá, cảm ơn bác sĩ Đỗ”
Ở phòng làm việc của Hứa Kiến Tường.
Cô ngồi đợi gần 30 phút thì anh mới quay về. Vừa mở cửa đi vào anh đã nhìn thấy cô ngồi xem điện thoại.
“ Sao em lại đến đây? Chờ anh có lâu không?”
Phương Nhi nhìn anh mỉm cười, cô lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-anh-den-tre/3495580/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.