Ai oán Mặc Khuynh trong im lặng một hồi xong, Tống Nhất Nguyên một lần nữa quay sang nhìn A La.
Anh ta không trả lời câu hỏi vừa rồi, chỉ nói: "Bệnh thông thường tìm bệnh viện thông thường, mấy người không muốn đi bệnh viện không phải vì không tin mấy đại học nổi tiếng và những bác sĩ có kinh nghiệm phong phú đó sao?"
A La cau mày.
Lời này nói không sai.
Nhưng mà, ánh mắt thoáng nhìn về phía Mặc Khuynh vẫn mang theo khinh thường không thể che giấu.
Còn trẻ như vậy, nói ai tin được đây?
A La suy nghĩ thật nhanh, trong giọng nói mang theo châm chọc: "Không cần đâu. Chúng tôi đã liên lạc được với Thần y thế gia rồi, bọn họ có thể giải quyết. Chúng tôi dù sao cũng không thể không tin Thần y mà lại đi tin mấy người."
Nói xong hai chữ cuối cùng, A La lại nheo mắt nhìn Mặc Khuynh, ánh mắt sắc bén.
Lòng tốt bị coi như lòng lang dạ thú, Tống Nhất Nguyên không thay đổi sắc mặt, hỏi: "Vị nào của Ôn gia?"
A La đứng thẳng lưng, đáp: "Ôn Nghênh Tuyết."
Tống Nhất Nguyên nhìn sang Mặc Khuynh, nhướng mày.
Ánh mắt mang theo hàm ý: Đối thủ cạnh tranh ngày xưa đã đạp lên đầu em luôn rồi, không muốn đấu một trận à?
Đáng tiếc là Mặc Khuynh không hề coi Ôn Nghênh Tuyết là đối thủ cạnh tranh, nội tâm không có lấy gợn sóng, giờ phút này chỉ muốn đi.
Lại cứ đúng vào lúc này từ trong nhà truyền ra động tĩnh ồn ào.
"Thêm hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-lao-to-tong-hay-co-gang-lam-nguoi/3361432/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.