Chiều tối.
Ánh sáng nhạt dần.
Quay phim tạm dừng, đoàn làm phim chuẩn bị ăn tối.
Mặc Khuynh vẫn luôn ở tầng hai quan sát, sau khi nhận được tin nhắn "dọn cơm" của Qua Bốc Lâm thì từ trên tầng đi xuống.
Nhưng chỉ vừa mới xuống đến tầng một, một bóng dáng màu đỏ đã phóng tới trước mặt, chặn đường đi của cô.
Là nữ chính Sở Ương Ương.
Mà bộ đồ cô ta mặc trên người là bộ lúc trước Mặc Khuynh đã mặc.
Phía sau cô ta có bốn năm người đàn ông mặc đồng phục vệ sĩ.
Dàn trận thành một hàng, làm nền cho khí thế đại tiểu thư bá đạo kiêu căng của cô nàng.
"Nghe nói cô từng diễn vai này của tôi." Sở Ương Ương hất cằm, ánh mắt nhìn Mặc Khuynh tràn đầy địch ý.
Mặc Khuynh nâng mắt: "Ừm."
"A." Sở Ương Ương cười lạnh, giọng nói mang theo trào phúng, "Cô thì là cái thá gì, cũng dám ngấp nghé vai diễn của tôi?!"
Dáng vẻ kiêu căng hống hách, còn dễ nóng nảy.
Mặc Khuynh sắc mặt lạnh nhạt.
Nghĩ tới vai diễn lấy mình làm nguyên mẫu lại do con bé trước mắt này diễn, Mặc Khuynh khó mà vui vẻ cho nổi.
Hiện tại còn bị tìm tới cửa sinh sự.
"Tôi sớm đã ngứa mắt cô rồi." Sở Ương Ương tiến lên từng bước, uy hiếp, "Tôi khuyên cô biết điều chút, sớm cùng hai tên chạy vặt kia cút đi, đừng có ở đây chình ình chướng mắt. Nếu không --"
Mặc Khuynh híp mắt: "Nếu không sao?"
Giọng nói của cô lành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-lao-to-tong-hay-co-gang-lam-nguoi/3327030/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.