Thấy cô ngã xuống đất với vũng máu, Tử Phong hoảng hồn chạy về phía cô. Vậy mà giây phút khi cô chĩa súng vào bà và mẹ anh lại chọn cách không tin cô để làm cô tổn thương. Bà Dương và bà nội thấy vậy cũng sốc nặng chạy đến chỗ hai người.
Tử Phong không chần chừ mà bế thốc cô lên chạy ra ngoài. Đàn em của anh đã đến bao vây nên những nơi họ chạy qua đều là mưa bom bão đạn ập đến, ông Dương thấy Băng Thiên bị thương cũng giao hết cho băng đảng mà chạy theo.
Vì gấp rút nên Tử Phong không chờ bà Dương và bà nội lên xe mà cho người phóng đi để lại hai người phụ nữ gọi với theo. Trên xe, cả người Băng Thiên run lên từng đợt khiến anh sợ hãi ôm chặt lấy cô khóc nức nở. Thấy anh khóc, Băng Thiên đưa đôi mắt nặng trịu cố gắng cầm cự đưa bàn tay lên lau đi những giọt nước mắt đang còn nóng hổi mà mỉm cười nhẹ nhàng.
-Đừng...đừng khóc. Tử Phong...giây phút anh bắn em...em rất hận anh vì đã...không tin em, nhưng mà...em yêu anh...nhiều hơn là hận...hức. Tử Phong, anh còn nhớ...lời cá cược...hôm ấy không...hức... em thua rồi...thua ngay từ đầu rồi...
-Không! Anh không muốn nghe gì cả, xin em đừng rời xa anh, anh xin lỗi.
Băng Thiên nói những câu đầy khó nhọc, Tử Phong không muốn nghe những lời ấy, nghe rồi anh sợ cô sẽ rời xa anh mãi mãi.
-Tử Phong! Em không rõ...nhưng khiếp trước...hức...là em hại chết...hai người, kiếp này...hộc...em...em đã trả rồi, chính tay anh...đã giết em rồi...hơn nữa, kiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-yeu-em/3118960/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.