Kể từ hôm Bạch Băng Thiên trở về đến giờ cô và anh dường như chiến tranh lạnh không ai nói với ai câu nào.
Như thường ngày cô vẫn bước đi trên con đường đi làm cũ chỉ khác mỗi hôm nay cô đi bộ. Trong đầu Băng Thiên là 1 mớ hỗn lộn. Lúc đầu cứ nghĩ anh nhẫn tâm muốn giết đứa con của chính họ thật nhưng khi nghe lời giải thích của Minh Triết cô không khỏi suy ngẫm.
Đúng là họ đang bước sang giai đoạn khá nghiêm trọng. Băng Thiên và Tử Phong càng nổi tiến thì tỉ lệ đến với cánh cửa tử thần càng gần. Đáng lẽ ra bé con không nên có 1 bố mẹ như thế, nếu đứa bé thực sự ra đời thì không khỏi tránh được nguy hiểm mà cũng có khi chưa kịp chào đời đã phải từ giã cõi đời.
Càng suy nghĩ trái tim cô càng nhói lại. Cô thực sự yêu anh rất nhiều, tại sao cô lại không thể ghét anh được thế này? Bản thân cô thật vô dụng.
Đi cả chặng đường mệt mỏi cô tựa lưng vào 1 ghế đá cạnh đó vẻ mặt buồn bã vân vê cái túi xách. Đột nhiên có 1 bà lão khá phúc hậu đi lại ngồi cạnh cô cất tiếng.
- Này cô bé! Cháu có chuyện muốn nói ra sao?
Nhìn thấy bà lão cô chỉ lắc đầu nhưng trái tim vẫn nặng trĩu. Bà lão mỉm cười tựa lưng vào ghế đá mà nói.
- Có phải cháu cãi nhau với bạn trai cháu không?
Nghe bà lão nói vậy cũng chỉ là có ý tốt muốn cùng cô chia sẽ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-yeu-em/2699229/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.