Sáng hôm sau.
Vì hôm qua vận động mãi đến 3h sáng anh mới cho cô ngủ nên thân thể rất mệt nên 2 người đang ôm nhau ngủ.
Băng Thủy và Minh Triết đã đến từ lâu và họ đang dọn phòng chuyển đồ đạc vào. Tử Phong biết họ đến nhưng vì đang ôm người đẹp vào lòng ngủ ngon lành nên không muốn thoát ra.
Sau 1 khoảng thời gian ngủ ngon lành Tử Phong cũng đã thoát ra khỏi cô vscn và xuống nhà. Vừa bước xuống lầu đã thấy Băng Thủy và Minh Triết ngồi ở bàn mỗi người 1 cái điện thoại không ai nói với ai câu gì.
- 2 người đến sớm vậy?
Nghe anh nói cả 2 đều quay lại nhìn theo 1 phản xạ tự nhiên. Băng Thủy thấy anh thì mỉm cười lễ phép chào.
- Anh!
Nghe tiếng cô anh đi lại mỉm cười xoa đầu đầy vẻ cưng chiều khiến Minh Triết khó chịu ra mặt.
- Tôi đã đợi cậu từ sáng mà giờ cậu mới xuống có biết là giữ trưa rồi không vậy?
Nhìn thấy Minh Triết tức giận, Tử Phong nhàn nhã ngồi xuống uống ngụm nước mà nói.
- Tôi đâu có nói 2 người phải đến sớm đâu? Với lại bây giờ cậu đang ở nhờ nhà tôi đấy.
- Cậu…
Minh Triết cứng họng không còn biết nói gì hơn. Đúng mà, sao có thể cải được chứ? Minh Triết giờ là đang ăn nhờ ở đậu nhà Tử Phong nên tiếng nói của anh cũng phải hạn chế rồi.
- Băng Thủy! Em đói chưa?
Rõ ràng lúc nãy còn lạnh lùng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-yeu-em/2699224/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.