Khi cô nghe anh nói câu nói ấy, cô thẫn thờ người ra nhưng vì đồng nghiệp của cô bị đánh cô không thể chấp nhận được. Anh chàng ấy, vẫn cố gượng dậy kéo cô đi anh lúc này như phát điên lên giơ nắm đấm đấm mạnh vào mặt anh chàng đó một cú chí mạng, cô hốt hoảng xô anh ra cô nói:
" Phong, anh thôi đi tôi cấm anh đụng vào Ngôn anh ấy không có lỗi "
Anh nhếch miệng cười:
" Em dám xô tôi đấy à, vì thằng khốn này sao? "
Cô đỡ Ngôn đứng dậy bảo anh chàng ấy về trước, cô còn cúi đầu tạ lỗi với anh ấy nữa. Anh thấy cô cúi đầu lòng đầy bực tức, anh tiến lại kéo cô đi anh không muốn đứng đây thêm một giây phút nào nữa.
Trên xe, cả hai người chẳng ai nói chuyện với ai cả bỗng anh cất tiếng nói:
" Tôi thấy đói và khát chắc sẽ ghé nhà hàng nào gần đây ăn đấy nhé "
Cô đáp:
" Anh đói thì ăn đi tôi không đói "
Trước giờ, cô chưa bao giờ dám cãi lời anh nhưng từ sau khi Bảo Hân bị mẹ anh cho một bạt tay, cô ta đỗ lỗi cho cô thì anh lại bênh cô ta nên từ lúc đấy cô đã không còn ngoan ngoãn hay nghe lời anh nữa rồi. Bây giờ là một Tiểu Khiết cứng đầu và cố chấp không chịu nghe lời gì cả. Anh đập vô lăng nói:
" Em không ăn thì tôi sẽ cho thằng đấy một trận nữa đó "
Cô cau có bực tức đành nghe lời anh. Trong bàn ăn cô nói:
" Sao anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-yeu-anh-mot-lan-nua/1538/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.