Cô ngỡ ngàng, ngạc nhiên trước câu nói đó của anh, cô chưa kịp mở miệng ra nói gì thì bị anh nắm tay lôi đi. Ba mẹ anh hoảng hốt nói lớn:
" Cao Phong, con tính làm gì Tiểu Khiết hả? "
Anh cứ mặc kệ ba mẹ vẫn cứ lôi cô đi. Cô bị anh lôi vào phòng, anh khóa chặt cửa lại còn ba mẹ anh thì đập cửa và la lớn.
Vừa bước vào phòng anh đã cho cô một cái tát thật đau anh nói:
" Cô muốn làm vợ tôi đến như vậy sao? Đồ đàn bà độc ác tại vì cô mà Bảo Hân phải rời xa tôi, vì cô mà Bảo Hân đau lòng đấy "
Cô ôm mặt nước mắt chảy dài, cô thực sự không biết Bảo Hân là ai cả? Tại sao anh lại đánh cô, xong môi cô mấp máy hỏi anh:
" Bảo Hân... Là... Ai vậy anh? "
Anh cười thật to nhìn cô nói:
" Là người phụ nữ tôi yêu, vì cô mà ba mẹ ghét cô ấy, vì cô mà ba mẹ chia cách bọn tôi. Đồ rắn độc "
Nói xong cô ngước lên nhìn anh nói:
" Tôi chẳng cướp hạnh phúc của ai cả là gia đình anh nợ gia đình tôi "
Anh bóp miệng cô đáp:
" Đúng là có nợ nhưng đó là giữa ba tôi và ba cô. Chứ tôi không nợ cô. Nếu cô muốn làm vợ tôi đến như vậy thì cũng không sao? "
Anh bỏ đi để mặc cô ở đấy, cánh cửa mở ra ba anh liền tát anh nói:
" Tiểu Khiết có gì thì mày và nó cũng đừng hòng sống yên "
Mẹ anh chạy đến đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-yeu-anh-mot-lan-nua/1531/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.