"Thằng nhóc nhà họ Bùi bắt cóc cháu? Cho nên lần đó cháu chạy ra được, cũng là thằng nhóc nhà họ Bùi làm hả?" Bị tiểu bối An Sơ Tuyết tính kế, lại bị mấy tiểu bối Mặc Tinh, Tiêu Cảnh Nam với cả Bùi Càn liên hợp lừa gạt, ông cụ Tiêu tức không kìm được.
Nghe vậy, Mặc Tinh lắc đầu, giải thích lộn xộn cho Bùi Ngọc Tùng: "Không phải, cái đó, lúc đó cậu Bùi bắt cóc cháu, nhưng sau đó nghe nói cháu mang thai liền thả cháu ra... cái này cũng không tính là bắt cóc, ông đừng trách anh ấy, anh ấy..."
"Im miệng! Không cần nói nữa!" Ông cụ Tiêu bất ngờ gõ mạnh cái gậy xuống đất.
Khi cái gậy tiếp xúc với sàn nhà phát ra một tiếng vang, trái tim Mặc Tinh run lên, mặt tái nhợt không nói thêm câu nào nữa.
"Ba tháng đầu mang thai rất dễ sảy thai, ông à, ông dọa Mặc Tinh như thế nguy hiểm lắm." Thấy tinh thần Mặc Tinh rất không tốt, dì Chu giận dữ nói.
Ông cụ Tiêu lửa giận ngút trời, nhưng ngại đứa bé trong bụng Mặc Tinh, cuối cùng không có nổi nóng với cô nữa: "Đi về nuôi con cho tốt đi, nếu đứa bé mà xảy ra chuyện gì, cô cũng không cần sống nữa! Cút đi!"
"Dạ dạ." Mặc Tinh hoảng hốt lên tiếng, cô túm ống tay áo Tiêu Cảnh Nam rồi đi ra ngoài.
Tiêu Cảnh Nam ôm eo cô, ngăn cô lại, anh nhìn ông cụ Tiêu rồi nói: "Ông nội, đầu tiên là Sơ Tuyết bảo Mặc Tinh lừa ông là cô ấy mang thai, rồi lại nói cho ông biết chuyện Mặc Tinh mang thai giả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923495/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.