Mặc Vệ Quốc ngẩn ra, á khẩu, vẻ mặt biến ảo, không nói được một chữ nào.
"Nếu ông đã không sợ những áp lực dư luận đó, tôi tin người từng bị người ta ác ý phỉ báng như Mặc Tinh càng không có vấn đề. Ông thấy thế nào?" Tiêu Cảnh Nam thờ ơ hỏi.
"..." Mặc Vệ Quốc ho khan một tiếng: "Tinh Tinh mới hai mươi tuổi, vả lại trước đây con bé chưa từng tiếp xúc về phương diện quản lý công ty, cũng chưa từng học qua, nếu để cho con bé nhảy dù thẳng lên giám đốc, e là sẽ khiến cho mọi người bất mãn."
Tiêu Cảnh Nam cười như không cười nhìn ông ta, anh không có lên tiếng.
Mặc Vệ Quốc cụp mắt ăn cơm, né tránh ánh mắt của anh: "Lúc đó tôi cũng là nhảy dù, nhưng dù sao tôi cũng học chuyên nghành liên quan, hơn nữa còn là sinh viên tốt nghiệp loại giỏi của trường chúng tôi."
"Huống hồ, bây giờ A Lôi chỉ là một quản lý nhỏ, tôi trực tiếp cho Tinh Tinh làm giám đốc, e là A Lôi cũng sẽ có điều bất mãn.
Lạch cạch!
Mặc Lôi đặt mạnh đũa xuống, đứng lên.
"Không ăn cơm đi, con làm gì đấy?"
Mặc Vệ Quốc nhíu mày nói.
Mặc Lôi chống hai tay lên bàn, quay đầu nhìn ông ta, người hơi ngả về trước: "Bố không muốn để cho Tinh Tinh làm giám đốc, thì cứ nói thẳng ra là không muốn, đừng có mà con mẹ nó lấy con ra làm cái cớ!"
Mặc Vệ Quốc tức quá: "Con..."
"Cho dù có Tinh Tinh cả cái tập đoàn Mặc Thị, cả cái nhà họ Mặc, con cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923476/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.