Tiêu Cảnh Nam chớp mắt, nhưng không có di chuyển ánh mắt: "Vừa nãy em nhìn tôi, bây giờ tôi nhìn em, có qua có lại."
Mặc Tinh dừng lại động tác, nhíu mày nhìn anh.
"Trước kia em có từng nghiên cứu khoa học không," Tiêu Cảnh Nam nói: "Nói rằng nam nữ nhìn nhau năm phút trở lên, sẽ có xúc động hôn môi?"
Mặc Tinh di chuyển tầm mắt, tiếp tục xử lý vết thương cho anh: "Tại sao anh phải cố tình nói những câu kích động ông nội anh?"
"Không kích động ông ấy, thì làm sao ông ấy cho người đánh tôi, ông ấy không cho người đánh tôi, thì sao có thể làm em thương tôi?" Lúc nói đến một câu cuối cùng, giọng nói của Tiêu Cảnh Nam đã nhỏ đi rất nhiều.
Mặc Tinh không biết anh nói vậy là thật hay là giả, cô cũng không muốn tìm hiểu, cô vội vàng xử lý một chút miệng vết thương cho anh, rồi nói: "Tôi thu dọn một chút, rồi nhanh chóng về nhà họ Mặc."
Nói xong, cô cũng không nhìn anh, trực tiếp xách hòm thuốc lên rồi đi luôn.
Trong đầu Tiêu Cảnh Nam hiện lên vành tai hơi đỏ của cô, anh nghiêng người ra sau, tựa lên sô pha, khóe môi cong lên, nhắm mắt dưỡng thần.
Mặc Tinh về đến phòng, cô tiện tay đóng cửa lại, sau đó đặt hòm thuốc xuống đất, ngồi lên giường.
Trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh ông nội Tiêu đánh Tiêu Cảnh Nam hoặc là lúc anh Nam tát Tiêu Cảnh Nam, cô nhíu mày, bắt mình ném những thứ đó ra khỏi đầu, sau đó cầm điện thoại lên.
Trên điện thoại có hai thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923453/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.