"Quay lại!" Đúng vào lúc Cương Tử vừa mở cửa ra định đi ra ngoài, Bùi Ngọc Tùng trầm mặt gọi anh ta lại.
Mặc Tinh xoa nhẹ lên bụng một chút, vẻ mặt từ ái và không thèm nhìn Cương Tử và Bùi Ngọc Tùng một cái.
"Tôi đã đưa cô đến đây rồi, tôi quay video cho cô là đắc tội nhà họ Tiêu, tôi trực tiếp đưa cô về cũng là đắc tội nhà họ Tiêu, vậy tại sao tôi
không cho cô quay một đoạn video rồi cho cô về sau nhỉ?" Bùi Ngọc Tùng nâng cằm cô lên: "Cô Mặc nói đi?"
Tay chân Mặc Tinh bủn rủn, Bùi Ngọc Tùng vẫn chưa từ bỏ ý định quay video!
Cô hít sâu một hơi, mỉm cười rồi nói: "Trên đường đi, tôi xảy ra tai nạn xe cộ, may mắn có cậu Bùi phái người tới cứu tôi ra kịp thời. Bằng không cho dù tôi có sống tiếp, e là đứa con của tôi cũng khó mà giữ được."
"Cô lại tốt bụng như vậy sao?" Bùi Ngọc Tùng gằn tiếng chữ, hỏi từ từ.
Mặc Tinh nói: "Cậu Bùi chỉ cho người đưa tôi đến đây, thay cho tôi bộ quần áo thôi mà, tôi cũng chưa có tổn thất gì, tại sao phải gây khó dễ cho cậu Bùi cơ chứ?"
"Nhưng cô là người phụ nữ của Tiêu Cảnh Nam." Bùi Ngọc Tùng tăng thêm ngữ khí, ánh mắt hiện lên vẻ hung ác.
Mặc Tinh lạnh cả người: "Anh ấy là anh ấy, tôi là tôi. Anh ấy đã đánh gãy chân của tôi, còn ép tôi làm nhiều chuyện mà tôi không muốn làm như vậy, tôi ở lại bên cạnh anh ấy, cũng chỉ vì anh ấy có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923405/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.