"Nghe nói cô vợ mà ông cụ Lâm cưới còn nhỏ hơn Sơ Tuyết hai tuổi hả? Ay ya, không nhận ra ông cụ Lâm đã lớn tuổi như này rồi, răng lợi vẫn còn rất tốt nhá!"
"Thế hôn lễ hôm nay tổ chức xong, cậu An gọi cô Tưởng Na Na là gì? Bà ngoại? Gọi một người nhỏ hơn mấy tuổi là bà ngoại, có gọi được không nhỉ?"
"Ông Lâm không hổ là văn nhân, phong cách làm việc chính là khác với người bình thường chúng ta! Bái phục bái phục!"
"Anh Lâm à, cưới vợ là chuyện tốt, sao sắc mặt anh trông khó coi thế?"
"Cô An, tôi nói này, cô cũng đừng không vui nữa, cô hãy chuẩn bị ít thuốc bổ thận cho ông Lâm đi. Nếu mà thật sự nháo ra cái vấn đề gì về sức khỏe, đến lúc đó liền thành trò cười rồi."
Bà An nghe thấy vậy thì sắc mặt càng ngày càng khó coi, đến phần sau thật sự là không nhịn được nữa, bà ta trừng mắt, đi lên quát khách với giọng âm dương quái khí: "Anh nói chuyện sạch sẽ chút, anh thật sự cho là tôi không biết những chuyện kia của nhà họ Chung các anh sao?"
"Mẹ." An Sơ Tuyết chuyển xe lăn đến trước mặt bà ta, kéo kéo bà ta một chút, gọi bà ta một tiếng.
Nhưng thật sự là bà An tức lắm rồi, bà ấy hất tay con gái ra, giọng nói lại cao hơn chút nữa: "Anh cũng chỉ là một đứa con riêng của nhà họ Chung thôi mà, có gì hay mà đắc ý?"
An Sơ Tuyết khẽ nhíu mày, cô xoa day day mi tâm, đáy mắt xoẹt qua một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923386/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.