Vương Như im lặng, sắc mặt ông bố Tiêu đã khó coi đến cực điểm: "Vương Như, nếu bà không có chứng cứ thì bớt nói lại hai câu."
"Sao nào, tôi chỉ nói con gái cô ta một câu, trong lòng ông đã khó chịu rồi à?" Vương Như cười nhạt nói.
"Ngu xuẩn!" Ông cụ Tiêu mắng một câu, cũng không biết là đang nói ai: "Anh chị cho là tôi không biết vụ tai nạn xe cộ đó là như nào sao?"
"Ngay cả chuyện đơn giản như vậy mà Mặc Tinh cũng không đối phó được, chỗ nào cũng bị An Sơ Tuyết dắt mũi, anh chị nghĩ Cảnh Nam cưới con bé, con bé có thể giúp ích gì cho nhà họ Tiêu sao? Không bị An Sơ Tuyết tính kế đã là may rồi!"
"An Sơ Tuyết nhiều mưu mô hơn, những phần tình cảm dành cho Cảnh Nam là thật. Con bé gả vào nhà họ Tiêu, ngoại trừ có lợi ở chỗ hợp tác giữa hai công ty ra, bình thường cũng có thể giúp Cảnh Nam không ít việc, so với Mặc Tinh gả vào nhà họ Tiêu thì có lợi hơn nhiều!"
Vương Như khẽ nhíu mày, bà ấy không nói thêm gì nữa.
Lý trí chút mà nói thì, cưới Sơ Tuyết càng có lợi cho sự phát triển của Cảnh Nam sau này.
"Điểm này, bố không cần lo lắng quá, tuổi trẻ ai mà chẳng có một hai người trong lòng?" Ông bố Tiêu nói: "Đợi về sau gặp Cảnh Nam, con sẽ khuyên thằng bé. Nếu nó thật sự thích Mặc Tinh, thì để con bé làm tình nhân cũng được."
Nghe thấy vậy, sắc mặt Vương Như cực kỳ khó coi, nhưng cuối cùng bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923371/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.