Mặc Tinh day day cái đầu đang hơi đau, sau đó ngồi dậy đi xuống giường, lê giày che nửa người trên ra mở cửa.
Mặt mũi Thủy Thanh Lan tái nhợt đứng ở cửa, cô ấy đưa mắt quan sát cô một lượt, xác định cô không sao, cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm: "Em dọa chết chị rồi đấy, sao lâu thế em mới mở cửa?"
"Em mệt quá, thời gian ngủ hơi dài, em làm chị dâu lo lắng rồi." Mặc Tinh nhếch môi, nói.
Thủy Thanh Lan thấy cô đang để trần nửa người trên, cô ấy nhíu mày, đưa quần áo bệnh nhân trong tay cho cô, sau đó đẩy cô vào trong phòng bệnh: "Đi vào thay quần áo đi."
Mặc Tinh vâng một tiếng, khi cô đang định quay đầu đi vào trong, đột nhiên cô nhìn thấy cánh cửa phòng bệnh ở đối diện mở ra, Tiêu Cảnh Nam mặc bộ quần áo bệnh nhân xuất hiện ở cửa.
Quần áo bệnh nhân rộng thùng thình có hoa văn trắng xanh không hề đẹp, nhưng có lẽ là bởi vì anh có dáng người đẹp, hoặc bởi vì khuôn mặt anh có hơi đẹp trai quá mức, anh mặc bộ quần áo bệnh nhân mà cũng cho người ta một loại cảm giác của quý công tử.
Bốn mắt nhìn nhau, một người vẻ mặt khó lường, ánh mắt như vực sâu vô tận, một người thì nhíu mày, trong mắt lộ ra hận ý và chán ghét.
"Sao...." Thấy cô nhìn ra bên ngoài một lúc lâu mà bất động, Thủy Thanh Lan cũng quay đầu lại nhìn về phía đối diện, khi cô ấy nhìn rõ người ở đối diện thì thanh âm im bặt, chữ "lại" kia lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923349/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.