Mặc Tinh nhìn về phương xa, thành phố đẹp đẽ sắc màu, phồn hoa đến nỗi làm cho người ta lóa mắt, khiến cho vô số người trầm mê, nhưng lại khiến cô cảm thấy chán ngấy và chán ghét.
Cô nhéo nhéo cái bụng, đi đến bên bể bơi, vớt hết rác ở trong đấy ra, bỏ vào trong túi rác, sau đó tháo nước ở trong bể bơi, lê thân hình mệt lử chịu đựng cơn buồn ngủ đi quét dọn bể bơi.
Buổi tối trời lạnh, cô chỉ mặc đồng phục rồi quét dọn trong này, cô hơi lạnh, cô dựa người lên cây lau nhà, hai tay khép lại, thổi khí vào trong hai bàn tay.
Lộc cộc lộc cộc.
Tiếng giày cao gót và mặt đất va chạm từ xa mà đến, ở trên Thiên Thai yên tĩnh phá lệ cao vút.
Mặc Tinh vừa quay đầu lại, cô liền nhìn thấy có một người phụ nữ đang đóng cửa Thiên Thai lại. Chỗ cửa Thiên Thai ánh sáng rất tối, không nhìn rõ mặt mũi của người phụ nữ, chỉ có thể nhìn thấy dáng người đại khái.
Cô nhíu mày, quát to với người phụ nữ: "Cô đừng khóa cửa, tôi quét xong tôi khóa."
Người phụ nữ chỉ ngẩng đầu nhìn cô một cái, không để ý đến cô, tiếp tục khóa cửa.
Lúc này Mặc Tinh mới nhận ra có điểm không thích hợp, cô ném luôn cây lau nhà trong tay, chạy nhanh về phía người phụ nữ: "Cô làm cái gì vậy?"
Thấy cô chạy tới, động tác của người phụ nữ nhanh hơn, cô ta nhanh chóng khóa cửa lại rồi chạy đi.
Mặc Tinh nhíu mày chạy đến cửa, đẩy mạnh, không đẩy ra được: "Có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923306/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.