Tiêu Cảnh Nam yên lặng nhìn cô, đôi mắt u ám không rõ, không lên tiếng.
Lần này, Mặc Tinh vẫn chưa cúi đầu giống như trước kia, cô cũng yên lặng nhìn anh, không kiêu ngạo không siểm nịnh, còn ẩn nấp một chút khiêu khích và kiêu ngạo.
Cô thế này và cô của hai năm trước kỳ diệu chồng lên nhau, yết hầu Tiêu Cảnh Nam chuyển động, ánh mắt dừng ở chỗ đỏ bừng trên cổ cô: "An Thiếu Sâm tới tìm cô rồi?"
Câu hỏi, nhưng lại là giọng điệu khẳng định, còn mang theo ghen tuông mà chính anh chưa nhận ra.
Đáy mắt Mặc Tinh ảm đạm một chút, châm chọc nói: "Nhờ anh ban tặng, người trong giới của anh đều đã biết tôi tác phong phóng đãng, ngay cả anh An cũng muốn đến bao nuôi tôi làm nhân tình."
"Bao nuôi?" Ngón tay của Tiêu Cảnh Nam gõ lên giường với tần suất nhanh hơn, anh cố ý lơ đi sự bực bội trong lòng, cười giễu nói: "Không cần anh ta bỏ tiền, bản thân cô hận không thể dính lên ấy nhỉ?"
Mặc Tinh nhìn thẳng vào mắt anh, sau đó cô khẽ cười một tiếng, chuyển tầm mắt: "Mặc kệ là ai, chỉ cần anh ta có thể dẫn tôi rời khỏi câu lạc bộ Dream, tôi đều muốn dính lên ngay lập tức."
Cô xoay người, đi đến trước mặt anh, giọng nói thấp hơn một chút, độ cong ở khóe miệng cũng thu lại một chút: "Câu trả lời này, tổng giám đốc Tiêu hài lòng không?"
Động tác gõ lên giường của Tiêu Cảnh Nam khẽ dừng lại, bàn tay khẽ nắm lại, anh nghiêng người ra phía trước một chút, đưa tay bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923297/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.