Chuyện này tiếp chuyện kia, Tiêu Cảnh Nam rối bời, buồn bực ngắt lời bà ấy: "Mẹ gọi điện tới, còn có việc khác không?"
Trầm mặc.
Một lúc lâu sau, Vương Như mới nói: "Dù sao thì Sơ Tuyết cũng vì con mà bị thương, con bé xấp xỉ tuổi con, điều kiện các mặt cũng được. Bố con nói, để nhà họ Tiêu khỏi bị bàn tán, cho con đính hôn với Sơ Tuyết."
"Chuyện này con sẽ tự xử lý, mẹ bảo bố không cần quan tâm." Tiêu Cảnh Nam nói xong, vẻ mặt anh trầm xuống cúp máy luôn.
*
Mặc Tinh cũng đã nhìn thấy tin tức mà Lâm Hiểu gửi đến, khóe miệng cô khẽ nhếch lên một độ cong trào phúng, ném điện thoại sang một bên, không có chú ý đến số tài khoản mà Vân Mân vừa thêm vào nhóm.
Câu lạc bộ Dream có mấy nghìn nhân viên, có người đi cũng có người vào, người trong nhóm làm việc mỗi ngày vào vào ra ra, có một người mới vào quả thực là chẳng có gì là lạ.
Mặc Tinh đứng bên cửa sổ, cởi chiếc áo sơ mi trắng và chiếc váy liền ra, thay một bộ quần áo khác.
Lâm Hiểu vẫn nhìn cô, tất nhiên là cũng nhìn thấy dấu hôn chằng chịt trên người cô: "Mặc Tinh, cô...những cái kia trên người cô... thế rốt cuộc thì cô đã thành công chưa?"
"Cô hỏi chuyện tôi câu dẫn anh ta thành công chưa, hay là hỏi tôi có rời khỏi câu lạc bộ thành công không?" Mặc Tinh đi đến bên cửa sổ, kéo rèm cửa sổ ra, ở khoảng khắc mà ánh mặt trời chiếu vào kia, trên người cô ấm áp, nhưng đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923290/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.