"Là cô ta, cô ta muốn lái xe đâm chết cô An, bây giờ người còn đang phải cấp cứu!"
"Không phải hai người bọn họ là bạn bè sao? Làm sao Mặc Tinh có thể ra tay độc ác như vậy được?"
"Cho dù không phải là bạn bè, cô ta cũng không được ra tay độc ác như thế, đây … đây chẳng phải là đang cố ý muốn giết người sao?"
"Cũng chẳng có gì là lạ, cô ta giống hệt anh trai, không lo học hành tử tế, lại suốt ngày bắt nạt bạn bè, vốn dĩ cũng chẳng phải loại người tốt đẹp gì. Nếu không phải nhà họ Mặc giàu có quyền thế, hai anh em bọn họ sớm đã bị tống vào tù rồi!"
Vài người đang đứng đợi ở trước cửa thang máy của khách sạn, họ cũng như những người khác cứ thế liếc nhìn cô, miệng không ngừng bàn tán.
Mặc Tinh không nghe rõ bọn họ đang nói gì, nhưng cô cảm thấy đám người đó đang chỉ trích và cười nhạo cô. Mặt cô tái nhợt, cô quyết định lách người qua, đi sang thang bộ ở bên hông.
Cầu thang tối om cùng với tiếng giày cao gót vang lên, đèn cảm ứng khi có tiếng động cũng đã sáng lên, nhưng khi cô đi tới được vài bước, bóng tối một lần nữa lại bao trùm lấy cầu thang.
Cầu thang cứ thế chập chờn tối rồi lại sáng, giống hệt như cơn ác mộng mà cô gặp phải, cô có chạy mãi cũng không thoát khỏi nó.
Bịch!
Mặc Tinh bị trượt chân, ngã lăn xuống cầu thang, lăn khoảng hai ba bậc thì dừng lại, may là trên người cô không bị thương tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923268/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.