“Tại sao lại phải chờ đợi nhận được sự tha thứ của anh ấy? Rõ ràng anh ấy đã có người mình thích, còn xem việc tôi theo đuổi anh ấy như một trò đùa, người nên xin lỗi không phải là anh ấy sao?” Lâm Hiểu cau mày hỏi.
Mặc Tinh im lặng.
“Hơn nữa anh ấy làm như vậy là coi tôi là lốp dự phòng mà? Tôi không chửi anh ấy là loại cặn bã đã tốt lắm rồi ấy chứ!” Lâm Hiểu trợn tròn mắt.
“Không phải.” Mặc Tinh liếm đôi môi khô khốc của mình, vị son môi trong miệng có chút đắng: “Nếu như là tình huống đặc biệt, nhất định phải có được sự tha thứ của anh ấy, có có cách nào giải quyết không?
Lâm Hiểu thìn thẳng vào mắt cô, sắc mặt thay đổi, mãi không nói lời nào.
“Giờ cũng muộn rồi, tôi đi tắm đây.” Không nhận được câu trả lời, ánh mắt Mặc Tinh tối sầm lại, đứng dậy đi lấy cốc đánh răng.
“Tôi có thể hỏi cô một câu trước được không?” Lâm Hiểu bước xuống giường, đứng chắn trước mặt cô, không đợi cô trả lời, cô ấy đã nói tiếp: “Nếu như tôi đoán không nhầm, trước đây cô vẫn luôn theo đuổi Tổng giám đốc Tiêu, kết quả người anh ấy thích lại là cô An. Sau đó cô khiến cô An bị thương, chọc giận Tổng giám đốc Tiêu, vì vậy cô mới bị…”
Mặc Tinh cau mày, vươn tay xoa xoa tay cô ấy: “Cô đừng đoán linh tinh, tôi đi tắm đây.”
“Nếu như tôi đoán sai, vậy thì tại sao một người bình thường như cô lại có thể quen biết được Tổng giám đốc Hạ, cô An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923234/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.