Cơ thể Mặc Tinh cứng đờ, cùng nhìn về một phía với mọi người.
Vẻ mặt Tiêu Cảnh Nam thản nhiên, anh đi ra từ trong đám người, ánh mặt trời chiếu lên người anh rủ xuống xương quai xanh nơi cổ áo sơ mi, nhìn anh vô cùng gợi cảm.
Cô theo bản năng nhìn về phía quần âu của anh, tuy nhìn không ra anh bị thương có nghiêm trọng hay không, nhưng nếu như nhìn kỹ, có thể nhận thấy tư thế đi lại của anh không quá tự nhiên.
“Nhìn đủ chưa? Hả?” Tiêu Cảnh Nam lập tức đi thẳng đến bên cạnh Mặc Tinh, khom lưng ghé vào bên tai cô thấp giọng hỏi.
Mặc Tinh bình thản thu hồi ánh mắt, hạ thấp giọng nói để chỉ có hai người bọn họ nghe được: “Thực sự xin lỗi…”
Người khác không biết hai người nói gì, chỉ thấy bọn họ không coi ai ra gì, cứ thế ghé sát vào nhau với những cử chỉ thân mật.
Trong chốc lát, mọi người đều thầm thắc mắc.
Không phải nói quan hệ giữa Tổng giám đốc Tiêu và Mặc Tinh rất tệ sao?
Nhìn cảnh này không giống chút nào!
An Sơ Tuyết khẽ cắn môi, nắm chặt bàn tay đặt trên xe lăn.
“Cảnh Nam, cháu có ý gì?”
Bà An sửng sốt một hồi lâu mới kịp phản ứng lại. Bà ta vừa khiếp sợ lại vừa tức giận, nói: “Suýt chút nữa Mặc Tinh đã đâm chết Sơ Tuyết, vậy mà cháu lại mời cô ta tới tham dự bữa tiệc sinh nhật?”
Mặc Vệ Quốc nhìn chằm chằm vào Tiêu Cảnh Nam, trông như đang suy tư điều gì đó.
Khóe miệng Tiêu Cảnh Nam khẽ cong lên, cười như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923228/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.