Mặc Tinh nhận lấy quần áo từ trong tay Lâm Hiểu, cô nhìn lướt qua, đáy mắt hiện lên sự hoang mang nhưng rồi cũng không nói gì. Cô đặt đồng phục xuống bên cạnh gối, ra ngoài gọi điện thoại rồi rửa mặt đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Mặc Tinh còn đang ngủ thì bị một loạt âm thanh đập cửa ầm ầm đánh thức.
“Bây giờ mà vẫn còn ngủ, mấy người là lợn à? Mau mở cửa!”
“Bảo mấy người mở cửa, có nghe không hả. Hai con tiện nhân thối tha!”
Mặc Tinh nhíu mày, vẻ mặt bực tức nói với Lâm Hiểu cũng bị đánh thức giống mình: “Cô cứ nằm đi, tôi đi mở cửa.”
“Cô ta phiền phức chết đi được!” Lâm Hiểu lẩm bẩm một câu, trở mình, dùng chăn che mặt.
Mặc Tinh đi ra mở cửa, thấy Tưởng Na Na mặc váy hai dây đang đứng đó. Bên ngoài khoác hờ một chiếc áo khoác màu rượu đỏ, trên cổ là những dấu hôn xanh tím.
“Nhìn cái mẹ gì mà nhìn, nhìn nữa tôi móc mắt cô ra đấy…” Tưởng Na Na chửi ầm lên, nhưng dưới ánh nhìn chăm chú của Mặc Tinh, cô ta nuốt xuống những lời đã lên đến miệng.
Mặc Tinh nhàn nhạt lên tiếng: “Đừng trách tôi không nhắc nhở cô, nếu sau này cô lại nói tục trước mặt tôi dù chỉ một từ, tôi sẽ khiến cô về sau không thể mở miệng được.”
“Cô dám sao!” Tưởng Na Na cứng họng, vì động tác ngẩng đầu lên khiến mũi cô ta nhìn hơi to.
Mặc Tinh cong môi, thế nhưng đáy mắt lại không có chút ý cười nào: “Cô có thể thử xem.”
Nói xong cô quay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923225/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.