"Cô không cần phải giẫm đạp mình như vậy?" An Thiếu Sâm nhanh chân đi đến bên cạnh cô, nắm lấy cổ tay của cô nói: "Người Tiêu Cảnh Nam thích là Sơ Tuyết, không phải cô, cô có làm gì cũng vô dụng!" 
"Tôi biết anh Tiêu thích em gái anh, anh không cần nói nữa." Mặc Tinh giãy dụa muốn thoát ra: "Phiền anh buông tay, đừng làm trễ công việc của tôi." 
Cuối hành lang có ánh sáng lấp lóe, cô nhìn sang lại không thấy gì nữa. 
Có thể cô ngủ không ngon nên bị hoa mắt. 
An Thiếu Sâm không buông tay, ngược lại nắm càng chặt hơn: "Cô cứ thích Tiêu Cảnh Nam như vậy sao? Thích đến nỗi dù có làm công nhân vệ sinh cũng phải ở bên cạnh anh ta à?" 
"Tôi có thích anh ta hay không, có liên quan gì đến anh sao?" Mặc Tinh nở một nụ cười lạnh: "Dù cho tôi thích anh, anh muốn ở bên cạnh một người muốn giết em gái của mình không?" 
An Thiếu Sâm mấp máy môi, buông cô ra: "Tại sao cô phải lái xe đụng Sơ Tuyết? Tiêu Cảnh Nam muốn đính hôn với cô, Sơ Tuyết sẽ không ảnh hưởng đến hai người." 
"Không vì gì hết, chỉ là muốn đụng thôi." Mặc Tinh buông tầm mắt, giọng nói rất nhẹ. 
Cô lái xe đụng An Sơ Tuyết ư? 
Ồ, xác định là xe đụng người, không phải hai bên cãi vã à? 
"Sao cô có thể ác độc như vậy?" An Thiếu Sâm truy hỏi: "Cô là bạn tốt nhất của Sơ Tuyết, hẳn phải biết con bé là vũ công, thích nhất là nhảy múa. Cô đụng hư một chân của con bé, khiến cả đời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-tha-cho-toi/923197/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.