Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306 Chương 307 Chương 308 Chương 309 Chương 310 Chương 311 Chương 312 Chương 313 Chương 314 Chương 315 Chương 316 Chương 317 Chương 318 Chương 319 Chương 320 Chương 321 Chương 322 Chương 323 Chương 324 Chương 325 Chương 326 Chương 327 Chương 328 Chương 329 Chương 330 Chương 331 Chương 332 Chương 333 Chương 334 Chương 335 Chương 336 Chương 337 Chương 338 Chương 339 Chương 340 Chương 341 Chương 342 Chương 343 Chương 344 Chương 345 Chương 346 Chương 347 Chương 348 Chương 349 Chương 350 Chương 351 Chương 352 Chương 353 Chương 354 Chương 355 Chương 356 Chương 357 Chương 358 Chương 359 Chương 360 Chương 361 Chương 362 Chương 363 Chương 364 Chương 365 Chương 366
Chương sau
Chẳng bao lâu sau, chỗ mỳ sôi sùng sục trong nồi đã được nấu xong. Lâm Uyển Bạch tắt bếp đi, quay đầu nhìn thấy Hoắc Trường Uyên đứng đó chợt sững người. "Ơ, anh Hoắc!" Nghĩ tới việc mình đang tận dùng nhà bếp của anh, cô lên tiếng hỏi: "Anh có đói không? Tôi nấu cũng kha khá, anh có muốn ăn một bát không?" "Được." Hoắc Trường Uyên rướn môi. Nói xong, chính bản thân anh cũng có chút bất ngờ. Dường như từ khi mẹ qua đời, đã rất nhiều năm rồi anh không có thói quen ăn sáng, đa phần đều chỉ uống một cốc café đen không đường, không sữa. Vị đắng chát ấy lan từ miệng xuống dạ dày ngược lại khiến tinh thần thêm phấn chấn. Hoắc Trường Uyên kéo ghế ngồi xuống, trước mặt anh có thêm một bát mỳ nóng hổi. "Em thường xuyên tự nấu ăn à?" Anh ngước mắt hỏi, ban nãy nhìn thấy những động tác thuần thục của cô, có thể nhận ra cô rất có kinh nghiệm trong việc này. "Đúng vậy!" Lâm Uyển Bạch ngồi xuống đối diện anh, gật đầu, thành thật giải thích: "Bà ngoại thường nói với tôi, mấy thứ bán bên ngoài vừa đắt vừa không vệ sinh, vẫn là món ăn mình làm có tâm và yên tâm nhất." Hoắc Trường Uyên nhìn chiếc tạp dề cô còn chưa tháo xuống, ánh mắt lấp lánh: "Bây giờ không còn nhiều cô gái biết nấu ăn nữa rồi." Nghe xong, Lâm Uyển Bạch chỉ cười cười. Đó là vì với thân phận và địa vị của anh, vây xung quanh nếu không phải thiên kim đài các thì cũng là con nhà giàu như kiểu Lâm Dao Dao, đâu có ai nghèo khổ như cô. Dĩ nhiên anh không thể hiểu được đạo lý con nhà nghèo phải sớm quán xuyến việc trong nhà. Lâm Uyển Bạch cúi đầu nhìn vào bát của mình, cầm đũa lên: "Tôi không biết là anh cũng ăn, nên chỉ làm một quả trứng, chia anh một nửa đấy!" Sau khi chia đôi, lòng đào bên trong trứng cũng tràn ra ngoài. Cô đưa phần to hơn cho Hoắc Trường Uyên, rồi cắn đũa theo thói quen. Thấy anh cứ nhìn mình chằm chằm, mãi không chịu động đũa, Lâm Uyển Bạch hiểu lầm anh có ý chê bai, vội vàng thanh minh: "Đũa là đũa mới đó, ban nãy tôi còn chưa dùng!" "Tôi ăn nước bọt của em còn ít à!" Hoắc Trường Uyên chậm rãi nói một câu. "..." Suýt nữa thì Lâm Uyển Bạch sặc nước bọt. Bát mỳ bốc khói nghi ngút sau khi được khuấy lên khói càng bay cao. Hoắc Trường Uyên gắp mỳ lên, lẳng lặng đưa vào miệng. Khi anh nuốt xuống, Lâm Uyển Bạch có phần không ngồi yên được nữa, căng thẳng hỏi anh như một cô học trò đợi giáo viên chủ nhiệm nhận xét: "Thế nào, mùi vị có được không?" "Ừm." Hoắc Trường Uyên gật đầu. Lâm Uyên Bạch vô duyên vô cớ thở phào nhẹ nhóm. Ăn xong một bát mỳ, Hoắc Trường Uyên ngồi đối diện gõ gõ vào cạnh bát: "Còn nữa không?" "Hết rồi..." Lâm Uyển Bạch sững người giây lát, mới ý thức được anh muốn nói cái gì, bèn quay đầu ngó vào trong bếp: "Chắc chỉ còn lại chút canh thôi." "Múc hết cho tôi đi." "Vâng!" Lâm Uyển Bạch cầm bát của anh đứng dậy, đổ hết toàn bộ canh trong nồi ra. Cô thấy anh đón lấy, dùng đũa khều khều, sau đó thẳng thừng cầm lên húp, lúc đặt xuống đã không còn một chút nào. Chẳng hiểu vì sao, trong lòng cô bỗng nhiên vụng trộm mừng thầm. ... Bên ngoài khung cửa chớp được kéo lên, màn đêm đã buông xuống, từng căn nhà văn phòng giống như những chiếc hộp thủy tinh. Từ sau khi theo Hoắc Trường Uyên, Lâm Uyển Bạch bỗng cảm thấy thời gian không còn quá gấp gáp. Trước kia mỗi lần phải ở lại công ty tăng ca, cô sẽ rất vội vàng, sợ ảnh hưởng tới công việc làm thêm ở Pub sẽ bị quản lý trừ lương. Gần tám giờ, công việc cuối cùng cũng kết thúc, các đồng nghiệp trong phòng lục tục dọn đồ đạc ra về. Khi Lâm Uyển Bạch ra khỏi thang máy, đồng nghiệp nam bình thường ngồi ngay bên cạnh cô lên tiếng: "Tiểu Bạch, có phải cô sống ở gần khu Cố Hương không?" "Đúng thế!" Lâm Uyển Bạch gật đầu. "Trùng hợp quá!" Người đồng nghiệp nam tươi cười rút chìa khóa xe ra: "Tôi phải qua nhà bà con đưa đồ, cũng ở gần đó, tiện đường tôi đưa cô về!" Anh chàng đó rất nhiệt tình, Lâm Uyển Bạch không tiện chối từ bèn ngồi vào xe. Giờ này, đường xá đã không còn tắc nữa, trên cầu hay dưới cầu đều thông thoáng, chỉ thi thoảng gặp đèn đỏ mới cần dừng lại. Trong xe bật radio, đồng nghiệp nam cũng chủ động bắt chuyện: "Tiểu Bạch này, cảm giác được nói chuyện với cô thêm mấy câu bên ngoài công ty như thế này không dễ dàng chút nào! Lần nào tan ca cô cũng ra về đầu tiên. Nghe nói tối về cô còn đi làm thêm nữa hả?" "Bây giờ tôi không làm nữa rồi..." Lâm Uyển Bạch mỉm cười. "Ừm, cô là con gái, đừng vất vả quá." Đồng nghiệp nam gật đầu, rồi liếc nhìn cô, dường như hỏi vu vơ: "Tiểu Bạch, cô có bạn trai chưa?" "Vẫn chưa." Lâm Uyển Bạch lắc đầu. Nhưng cơ thể cô không còn là của cô nữa, trái tim cũng có một người khác. Vì cụp mắt xuống, cô không nhìn thấy nét mừng rỡ trong ánh mắt anh chàng kia: "Nếu chưa có..." Di động trong túi xách của cô chợt rung lên. Lâm Uyển Bạch bất giác ngắt lời đối phương: "Đợi chút nhé, tôi nhận cuộc điện thoại!" Cô rút di động ra, trên màn hình hiển thị ba chữ "Hoắc Trường Uyên", trước đó anh đã lưu vào. "Em đang ở đâu!" Vừa bắt máy đã nghe thấy anh chất vấn. Lâm Uyển Bạch hơi giật mình: "Tôi? Tôi đang ở trên xe..." "Xe của ai!" Hoắc Trường Uyên vẫn cứ chất vấn. "..." Lâm Uyển Bạch nhíu mày, vô duyên vô cớ thật, nhưng cô vẫn thành thật trả lời: "Một đồng nghiệp nam, anh ấy mang đồ qua nhà người thân, lại ở gần nhà tôi, tiện đường nên cho tôi quá giang." Đầu kia ngừng lại mấy giây, rồi buông ra hai chữ: "Xuống xe." "Hả?" Lâm Uyển Bạch kinh ngạc. Tiếng còi xe vang lên, cô bất giác đánh mắt nhìn gương chiếu hậu bên phải. Cô thấy một chiếc Bentley màu đen chẳng biết đang vững vàng đi theo sau từ lúc nào, đang rọi đèn xe về phía này. Chiếc xe này Lâm Uyển Bạch đã từng ngồi, cô biết rõ bên trong là ai. Cô ngắt máy, bỏ di động xuống, bấm bụng nói với người đồng nghiệp bên cạnh: "Thật ngại quá, tôi có việc đột xuất, anh dừng xe bên đường nhé!" Người đồng nghiệp tuy không hiểu nhưng vẫn cho xe dừng lại. Lâm Uyển Bạch cảm ơn rồi mở cửa, đi về phía ngược lại. "Tiểu Bạch, đợi đã, túi xách của cô!" Lâm Uyển Bạch mới đi được vài bước, người đồng nghiệp nam đã vội đuổi theo. Vỗ tay lên đầu mình một cái, cô đưa tay ra nhận. Còn chưa kịp nói lời cảm ơn, bên cạnh bỗng nhiên có một chiếc xe đạp điện vượt qua. May có người đồng nghiệp phản ứng nhanh, kéo cô sang một bên. "A, cảm ơn anh!" Lâm Uyển Bạch hú hồn một phen. "Đừng khách sáo." Anh ta mỉm cười ôn hoà. Ngay sau đó, chiếc Bentley đen dừng lại, tiếp tục nhấn còi. Không còn đoán cũng biết là ai, Lâm Uyển Bạch không dám chần chừ, vẫy tay chào tạm biệt người đồng nghiệp nam rồi rảo bước chạy về phía chiếc Bentley. Giang Phóng ngồi ở ghế lái phụ đã xuống xe, giúp cô mở cửa sau. Hoắc Trường Uyên mặc vest ngồi ở ghế sau, đôi chân dài đang tùy tiện vắt vào nhau. Có lẽ anh vừa tiếp khách xong, cà vạt đã được tháo ra, áo sơ mi được cởi áo cúc, để lộ phần xương quai xanh hõm xuống. Trong đôi mắt trầm có chút men rượu say say, bầu không khí cũng thoang thoảng mùi rượu. Lâm Uyển Bạch khom người ngồi vào trong, eo bỗng bị ôm chặt. Giọng nói bình thản của Hoắc Trường Uyên ẩn giấu một sự nghiêm nghị: "Ban nãy hắn sờ tay nào của em?"
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298 Chương 299 Chương 300 Chương 301 Chương 302 Chương 303 Chương 304 Chương 305 Chương 306 Chương 307 Chương 308 Chương 309 Chương 310 Chương 311 Chương 312 Chương 313 Chương 314 Chương 315 Chương 316 Chương 317 Chương 318 Chương 319 Chương 320 Chương 321 Chương 322 Chương 323 Chương 324 Chương 325 Chương 326 Chương 327 Chương 328 Chương 329 Chương 330 Chương 331 Chương 332 Chương 333 Chương 334 Chương 335 Chương 336 Chương 337 Chương 338 Chương 339 Chương 340 Chương 341 Chương 342 Chương 343 Chương 344 Chương 345 Chương 346 Chương 347 Chương 348 Chương 349 Chương 350 Chương 351 Chương 352 Chương 353 Chương 354 Chương 355 Chương 356 Chương 357 Chương 358 Chương 359 Chương 360 Chương 361 Chương 362 Chương 363 Chương 364 Chương 365 Chương 366
Chương sau