Vũ Giai Hân cảm nhận được có một luồng điện chạy qua cơ thể của cô.
Hắn ta đang sờ nắn bộ ngực mềm mại của cô..
Thế Thiệu Vũ như bị mê mẩn bởi cơ thể quyến rũ mềm mại của cô gái này, một tay anh xoa nắn bộ ngực mềm mại ấy, tay còn lại từ từ di chuyển đến vùng bụng phẳng lỳ trơn nhẵn, sau đó lại bắt đầu đi xuống..
Tay của anh rốt cuộc cũng dừng lại chiếc quần lót mỏng manh hình tam giác kia..
Cả tế bào trong cơ thể của Thế Thiệu Vũ dường như căng cứng hết cả lên khi chạm đến nơi mềm mại của cô gái này. Một loại kích thích chưa bao giờ có chợt nảy sinh trong lòng anh. Chết tiệt!
- Giai Hân tiểu thư, em thật đúng là mê người mà!
- Anh..
Muốn nói lại bị đôi môi mỏng kia áp xuống lần nữa. Hai đầu lưỡi một lần nữa cuốn vờn lấy nhau, Thế Thiệu Vũ mạnh mẽ liếm mút đầu lưỡi mềm mại của Vũ Giai Hân làm cô dường như thở không nổi.
Qua một lúc lâu sau, hắn mới chịu buông tha cho đôi môi của cô. Vũ Giai Hân được buông tha, dùng sức thở dốc, cứ tưởng chừng mình đã ngợp thở đến chết luôn rồi.
- Bây giờ mới bắt đầu vào việc chính..
Nói một câu đầy ám muội xong, không để cô gái dưới thân phản ứng, Thế Thiệu Vũ nhanh nhẹn cởi bỏ chiếc váy ngủ tơ tằm mỏng tanh trên người Vũ Giai Hân. Hiện tại trên người cô chỉ còn duy nhất chiếc quần lót mỏng manh màu đen hình tam giác.
Nhìn cơ thể của người con gái, khóe môi không kìm được nở nụ cười. Chỉ là, ý tứ trong nụ cười này khó có thể nhìn ra.
Thấy người kia đã cởi bỏ chiếc váy ngủ mỏng tanh của mình, hai gò má Vũ Giai Hân chợt đỏ ửng lên, mị nhãn như tơ.
Thế Thiệu Vũ nhìn biểu hiện của cô, chỉ thấy cô gái này mặt mày đỏ bừng mê hoặc lòng người. Không lẽ là xấu hổ sao? Thật là dễ thương chết người mà!
Không kìm lòng được, anh nhoẻn miệng hôn cô thêm một cái, sau đó từ từ hôn xuống chiếc cổ trắng nõn mê hoặc, rồi đến xương quai xanh nhạy cảm quyến rũ..
Tiếp đến là một bên quả đảo hồng thắm, Thế Thiệu Vũ không ngần ngại mà áp môi mình xuống, bú mút bầu ngực mềm mại của cô một cách điên cuồng..
Rốt cuộc đôi môi mỏng lạnh đó cũnh đã dừng lại ngay vùng bụng phẳng lì của cô, anh dịu dàng dùng lưỡi xoay quanh một vòng, hai tay không rảnh rang mà vẫn đang xoa nắn bầu ngực mềm mại cao ngất ngây của cô.
Đầu óc Vũ Giai Hân trống rỗng..
Cảm giác này? Rốt cuộc là cảm giác gì đây?
Không! Cô không thể nào có phản ứng được!
Trong lúc Vũ Giai Hân đang đấu tranh tư tưởnh với bản thân thì đôi môi của Thế Thiệu Vũ đã dừng bước tại khu rừng bí mật của cô. Tiện thể, anh nhanh chóng cởi bỏ đi chiếc quần lót vướng víu.
Thế Thiệu Vũ nhìn cảnh xuân trước mặt đến mê mẩn, anh quan sát nó thật kĩ càng, không hề bỏ sót một chi tiết nào, đôi tay rắn chắc từ từ mở rộng hai chân của cô ra..
Không ngần ngại, anh dụi mặt vào khu rừng bí ẩn của cô, tìm kiếm, khám phá mọi ngóc ngách, không hề bỏ sót một nơi nào..
Đầu lưỡi của anh như con rắn ngọ nguậy bên trong hoa huyệt của cô, không ngừng di chuyển mãnh liệt, cố gắng làm cho cô gái kia động tình..
Hiện tại cô đang ở trong một tư thế vô cùng xấu hổ..
Mặt của Vũ Giai Hân đã đỏ đến mang tai, kích thích này quá lớn, cô không thể chịu nổi nữa. Cô dùng tay bịt chặt miệng của mình lại, cố gắng kiềm chế không để cho chính mình phát ra tiếng rên rỉ đáng xấu hổ đó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]