Editor: Kỳ Giản Niệm
26.
Vốn dĩ chiều thứ 7 có buổi tập luyện, nhưng sau đó, tôi lại muốn đến giảng đường nghe giảng, tôi ra khỏi phòng học cuối cùng, phía trước tôi là một đám đông ồn ào.
Lúc xuống cầu thang, mọi người đều tập trung nhìn phía trước, vậy mà cô ấy lại đột nhiên quay đầu lại.
Lúc đối diện với ánh mắt của cô ấy, tôi dường như quên mất phải thở.
27.
Tôi mang con khủng long đến lớp, đặt trên bàn học và âm thầm đợi cô ấy.
Lúc đi thu bài tập toán, quả nhiên cô ấy chú ý tới con khủng long này, duỗi tay bóp đuôi nó, “Đáng yêu quá.”
Tôi nói: “Cậu thích hả? Tặng cho cậu đấy.”
Cô ấy vội xua tay, từ chối: “Không cần đâu.”
Tôi nói: “Không sao, tặng cậu này.”
Cô ấy cười: “Vậy… cảm ơn cậu.”
Khà khà.
28.
Hôm nay trời rất đẹp, tôi dựa vào lan can hóng gió, thấy ở phía xa xa, cô đang ôm một chồng sách rất giày, mặt đỏ bừng.
Tôi vội chạy tới, nói: “Mình giúp cậu.”
Cô ấy gật đầu nói cảm ơn, tôi nhẹ nhàng ôm hơn nửa đống sách, thấy cô ấy thở phào một hơi.
Sau đó hai chúng tôi sánh bước quay về phòng học.
29.
Buổi chiều hôm nay trời bỗng đổ mưa, đa số các bạn học bị kẹt lại trong lớp, tôi nhìn hai cây dù trong tay, cắn răng đi tới đưa dù cho cô ấy: “Mình mang thừa một cây, cho cậu mượn này.”
Cô ấy sửng sốt, sau đó ngại ngùng cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-giu-cho-nhip-tim-luon-ron-ra/2588318/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.