*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Tra Sen xếp chữ (trasenxechu.wordpress.com)
ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ•̫͡•ʕ•̫͡•ʔ•̫͡•ʔ
"Ai thế?"
"Đến đây——"
Mạnh Tinh đi tới mở cửa.
Hàn Đông Quả lột một trái vải đặt vào trong miệng Phùng Chí Kỳ, Phùng Chí Kỳ săn sóc nắm lấy tay cô, vừa cười vừa ăn.
Cẩu lương đột kích!
Hàn Thần Hội mắc ói quay mặt sang chỗ khác, đập vào mắt lại là "cậu vàng" há mồm thè lưỡi thở hổn hển.
Cậu vàng này đã sống với ông nội Hàn được bảy năm, trước kia Hàn Thần Hội không mấy thích nó nên cũng chẳng hay chơi đùa với nó.
Không biết có phải do gặp được con anh vũ quá ma quỷ của Trịnh Hào Dữ rồi hay không mà giờ cô bỗng nhiên cảm thấy cậu vàng này xinh xắn đáng yêu hẳn lên!
"Lại đây, tao cho mày ăn ——"
Hàn Thần Hội gắp ba lát thịt vụn trong đĩa trên bàn, nhắm chuẩn ném thẳng vào cái mồm đang há to của nó. Duỗi tay vuốt đầu nó, tay còn lại che ở bên miệng, thì thầm: "Tao bảo vệ mày, chúng ta không thèm cẩu lương của hai người bên kia ——"
Có điều Hàn Đông Quả vẫn nghe thấy, cô nở nụ cười nói với giọng đầy thâm ý: "Thần Hội em cứ nói giỡn, em và em rể kết hôn sớm hơn bọn chị tận một năm rưỡi, rải cẩu lương không kém bọn chị chắc?"
"............" Hàn Thần Hội trả lời đúng sự thật, "Bọn em không rải cẩu lương."
Cái chính là có cẩu lương quái đâu mà rải..
"Thần Hội..."
Hàn Đông Quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dung-muc-khi-hon/596397/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.