Mẹ Tiêu chẳng hiểu sao khóe mắt cay cay ngấn lệ, Tiêu Dật vừa được đặt xuống dưới liền nhìn thấy mẹ mình khóc cho nên chân tay cũng luống cuống không biết phải làm cái gì tiếp theo, mãi cho đến khi ba Tiêu lớn giọng nhắc nhở:
“Nên lạy tổ tiên”
Tiêu Dật và Trình Kiệt khi ấy mới đồng loạt quay sang ban thờ trước mặt thắp một nén hương cùng nhau cúi đầu thành kính. Kế đó Trình Kiệt và Tiêu Dật mời trà trưởng bối đôi bên, Tiêu Dật nghe thấy ở bên tai rất ồn ào, đều là những người hàng xóm đến xem náo nhiệt cùng chúc phúc, cậu không nghe rõ được họ đang nói cái gì cả bởi vì cậu hiện tại bắt đầu cảm thấy lo lắng, cúi lạy tổ tiên rồi mời trà bà nội của hắn như vậy có phải hay không sau này trở thành người nhà họ Trình rồi, như vậy hay không sau này sẽ không còn là người nhà họ Tiêu nữa, Tiêu Dật ở trong mớ suy nghĩ lộn xộn này mà xúc động chảy nước mắt, cậu hình như là không muốn kết hôn nữa rồi. Mọi người cũng chẳng hiểu tại sao Tiêu Dật lại khóc, Trình Kiệt ở bên cạnh tiếp nhận chén trà ở trên tay cậu đặt xuống bàn rồi cẩn thận lau nước mắt cho cậu:
“Em sao thế, đừng khóc mà”
Tiêu Dật ngước mắt nhìn Trình Kiệt, cậu lúc trước rất muốn cùng hắn kết hôn, hơn nữa cái phong tục cưới hỏi này cậu cũng đã từng trải qua một lần rồi, khi ấy ngay cả một chút hứng thú cũng không có, nhưng mà cậu hiện tại giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030821/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.