Đây là khách sạn mà mẹ Tiêu đang ở, ở dưới cũng là nhà hàng luôn, chính vì thế lúc này còn có cả thím Trân cùng con gái. Thím Trân thấy Tiêu Dật cùng Tiêu Kỷ Mặc bước xuống từ một chiếc xe hơi sang trọng liền bất ngờ vội vã kéo mẹ Tiêu:
“Chị Tiêu, kia có phải là Tiểu Dật hay không?”
Mẹ Tiêu nhìn sang thì thấy Tiêu Dật đang bước xuống từ một chiếc xe sang trọng đắt tiền liền trầm mặc, không cần suy nghĩ nhiều cũng biết người trong xe kia chắc chắn là Trình Kiệt, nhưng mà khi thím Trân quay sang nhìn bà, bà liền nhanh chóng nở một nụ cười che giấu tâm sự:
“Ừ, là Tiểu Dật”
Thím Trân cảm thán:
“Tiểu Dật đúng là thật giỏi, lên thành phố mở một tiệm cà phê lớn như thế lại mua được xe hơi, em thấy chiếc xe hơi kia cũng không phải rẻ tiền đâu”
Mẹ Tiêu rất thích nghe thấy người khác khen ngợi con trai mình, nhưng bây giờ lại chẳng thể nào có tâm trạng mà tiếp lời đối phương nữa chỉ có thể cười cười cho qua chuyện. Tiêu Dật dắt theo Tiêu Kỷ Mặc vào trong, vừa nhìn thấy mẹ Tiêu cùng thím Trân liền cúi đầu chào hỏi lễ phép:
“Mẹ, thím Trân”
Tiêu Kỷ Mặc vừa thấy mẹ Tiêu liền ngay lập tức sà vào trong lòng bà nâng giọng vui vẻ:
“Bà nội a, cháu chào bác Trân, chào chị Thi Thi”
Mẹ Tiêu vui vẻ ôm lấy cháu trai, thím Trân ngồi ở đối diện cũng mỉm cười thân thiện, dù sao thì Tiêu Dật hiện tại cũng là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030784/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.