Buổi tối ngày hôm ấy Tiêu Dật nhận được điện thoại của mẹ Tiêu, ngồi ở trong phòng ngủ thất thần một chút mới dám tiếp nhận cuộc điện thoại này. Bây giờ Trình Kiệt đang ở trong phòng tắm, cậu thật muốn mang điện thoại này vào trong phòng tắm cùng với hắn để nghe, cậu dường như bắt đầu trở nên yếu đuối hơn rất nhiều, mọi chuyện đều muốn phải có Trình Kiệt ở bên cạnh giải quyết.
Tiêu Dật cầm lấy điện thoại bước xuống chỗ phòng tắm, cậu đứng ở trước cửa phòng tắm rồi mới dám tiếp nhận cuộc gọi của mẹ Tiêu:
“Mẹ…”
Đầu dây bên kia trầm mặc một lúc mới có tiếng người vọng sang:
“Ngày mai mang Kỷ Mặc tới gặp tôi, tôi muốn nhìn nó một chút”
Tiêu Dật cắn chặt môi, xưng hô kia thật sự rất là xa cách, cậu lạc giọng đáp lại một tiếng:
“Vâng”
Giây tiếp theo điện thoại liền tự động truyền tới tiếng tít tít đơn điệu, cánh cửa phòng tắm lúc này đột nhiên mở ra, theo sau đó là gương mặt người đàn ông quen thuộc, ánh mắt kia vẫn ôn nhu chứa đựng tình yêu như vậy:
“Tiểu Dật, em muốn đi tắm sao?”
Tiêu Dật tay cầm điện thoại ngẩng đầu lên nhìn Trình Kiệt, cậu nhìn hắn rất lâu, lâu thật lâu giống như sợ phải một thời gian dài nữa cậu sẽ không được nhìn thấy hắn vậy. Trình Kiệt nhíu mày nghi ngờ hỏi:
“Em sao thế?”
Tiêu Dật đột nhiên ôm lấy Trình Kiệt, mang đầu nhỏ ngả vào lồng ngực hắn, cảm nhận hơi ấm cùng tiếng tim đập trầm ổn kia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030777/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.