Sau khi ăn cơm xong Trình Kiệt liền đưa Tiêu Dật và Tiêu Kỷ Mặc tới trung tâm mua sắm mua cho hai người quần áo cùng một vài thứ vật dụng cá nhân, Tiêu Dật biết Trình Kiệt có rất nhiều tiền, số tiền hắn bỏ ra hôm nay chỉ là một số rất nhỏ mà thôi nhưng mà cậu vẫn không được thoải mái cho lắm, cậu không muốn tiêu quá nhiều tiền của Trình Kiệt nhất là khi hắn còn mua luôn cả đồ cho Tiêu Kỷ Mặc nữa. Trình Kiệt có lẽ phát hiện ra tâm tư kia của Tiêu Dật chính vì thế hắn liền nhân lúc Tiêu Kỷ Mặc đang say sưa chọn mấy món đồ chơi trong cửa hàng liền nói với cậu:
“Tiểu Dật, tiêu tiền cho em anh một chút cũng không đau lòng đâu”
Tiêu Dật vốn đã biết Trình Kiệt sẽ không để tâm đến số tiền kia, cũng biết luôn nếu như cậu có nói với hắn hắn cũng sẽ bỏ ngoài tai, chính vì thế lúc này cậu chỉ còn biết thở dài một hơi nói với hắn một tiếng cám ơn:
“Cám ơn anh”
Trình Kiệt nhận ra từ sau khi gặp lại Tiêu Dật cậu rất hay nói ra hai từ này, hắn không muốn cậu cứ khách sáo như vậy, hắn muốn hai người luôn thoải mái như trước đây:
“Sau này không nên nói như vậy, chi bằng nói em yêu anh đi”
Tiêu Dật im lặng không nói, cậu lúc nào cũng hướng Trình Kiệt nói tiếng cám ơn chính là cậu nhận ra được người đàn ông này quá tốt với cậu, quá dung túng bao che mọi lỗi lầm của cậu, mà cậu cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030724/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.