Tiêu Dật có nghe thấy câu nói đó của Trình Kiệt, nếu như trước đây nghe được sẽ thật vui vẻ, nhưng hiện tại nghe được chỉ cảm thấy tủi thân muốn khóc mà thôi. Trình Kiệt biết Tiêu Dật đang rất ấm ức, hắn cũng biết cậu nhất định là tức giận với hắn, nhưng mà hắn cũng không có cách nào khác cả, giống như câu nói hắn nói ở phía trên… bởi vì hắn thích Tiêu Dật đến phát điên rồi, hắn không thể nhẫn nhịn được khi biết tin có người để ý cậu, không thể nào bình tĩnh được khi cậu hàng ngày vẫn cùng người kia gặp mặt qua lại, cho dù hắn có đúng hay là sai đi chăng nữa chỉ cần hắn có cảm giác người nào đó có ý đồ với Tiêu Dật là hắn nhất định sẽ phải ngăn cản ngay lập tức.
Từ trước đến giờ Trình Kiệt quen bạn gái, hắn chưa bao giờ kích động đến như vậy cả, nhưng cô gái đó đều rất bình thường mà chia tay, không có một chút mảy may luyến tiếc nào. Nhưng từ sau khi có Tiêu Dật, Trình Kiệt hắn giống như là rơi vào một cái vòng tròn luẩn quẩn, chỉ cần hắn còn ý thức là khi đó hắn liền suy nghĩ tới Tiêu Dật, hắn muốn cậu chỉ ở trong tầm mắt của hắn, để cho hắn có thể dễ dàng nhìn thấy được những kẻ mang ý đồ muốn tiếp cận cậu.
Đồng ý cho Tiêu Dật rời khỏi Trình thị, nhắm mắt cho cậu dọn ra ngoài ở riêng chính là quyết định rất khó khăn đối với hắn, bởi vì khi đó việc kiểm soát cậu sẽ khó khăn hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030686/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.