Tiêu Dật vừa xuống sân bay liền đón một chiếc taxi về nhà, bởi vì nhà của cậu ở trong ngõ cho nên taxi căn bản không thể tiến vào được. Tiêu Dật mang theo vài túi đồ lỉnh kỉnh bước xuống xe, ngoài quần áo của cậu ra thì còn có thêm vài món đồ bổ cho ba Tiêu cùng mẹ Tiêu, dĩ nhiên cũng không thể thiếu quà cho Tiêu Lãng được. Lúc Tiêu Dật xuống xe đi vào trong nhà, ngoài đầu ngõ có mấy bác gái vừa nhìn thấy cậu liền nhiệt tình vô cùng khiến cho cậu cũng phải bất ngờ.
“Tiểu Dật về nhà rồi đó hả?”
Tiêu Dật nghiêng đầu phát hiện ra là thím Hoa ở cuối xóm, mấy lần về nhà đều là do cậu mở miệng chào hỏi người này trước, không ngờ hiện tại thím Hoa này lại chủ động lên tiếng như vậy:
“Thím Hoa đi chợ sao?”
Trương Hoa dừng xe đạp ở bên cạnh Tiêu Dật nhìn cậu một lượt từ trên xuống dưới rồi cười lớn:
“Ở trên thành phố có khác ra dáng hẳn”
Thím Hoa này trong xóm nổi tiếng là dâu nhà giàu, ra đường cho dù nhìn thấy ai cũng đều ngẩng cao đầu kiêu ngạo chưa bao giờ chịu mở miệng ra khen người ta một câu, bây giờ lại làm ra vẻ thân thiết với cậu quá mức như thế thật đúng là kỳ lạ. Tiêu Dật cười cười gật đầu:
“Vậy cháu đi trước đây”
Tiêu Dật bước đi tiếp lại gặp hai vợ chồng cô chú Đồng đang ngồi ở trước quán tạp hóa nhỏ:
“Tiểu Dật về quê đó hả?”
Tiêu Dật dừng bước quay sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030657/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.