Ở trên bàn ăn người sáng mắt, người không hiểu chuyện đều có thể dễ dàng nhìn ra được Dương Đại Lực để mắt tới Tiêu Dật. Bạch Dịch phát hiện được thì bực bội mỗi lần nhìn Tiêu Dật đều dùng ánh mắt khó chịu, Bùi Khâm cười nhạo thay cho cả Dương Đại Lực lẫn Bạch Dịch bởi vì đối tượng mà Tiêu Dật để mắt tới so với Dương Đại Lực này có tầm cao hơn rất là nhiều. Còn lại Trác Trí Văn người vẫn luôn không biết mối quan hệ mờ ám của Tiêu Dật với Trình Kiệt chỉ thầm than số của Tiêu Dật thật là tốt, tốt nhất là nhanh chóng đồng ý với Dương Đại Lực kia để cho Bạch Dịch không còn huênh hoang kiêu ngạo nữa.
“Cậu Tiêu vì sao lại không uống rượu?” Dương Đại Lực hỏi
“Tôi ngày hôm nay có chút đau đầu cho nên không thể uống” Tiêu Dật không nói là mình không uống được rượu tránh để cho người ta bắt được điểm yếu của mình.
Dương Đại Lực đứng dậy rót cho Tiêu Dật một ly:
“Uống với tôi một ly đi”
Tiêu Dật vẫn giữ thái độ bình tĩnh mà từ chối:
“Cám ơn Dương giám đốc nhưng xin lỗi đầu của tôi có chút đau cho nên không thể uống”
Một lời nói này liền biểu hiện cho việc Tiêu Dật không hề nể mặt Dương Đại Lực một chút nào, Dương Đại Lực trợn trắng hai mặt có điểm tức giận nhưng rồi cũng đành ngồi xuống không ép Tiêu Dật uống nữa. Bạch Dịch đối với thái độ này của Tiêu Dật vô cùng hài lòng bởi vì Tiêu Dật không nể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030626/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.