Buổi sáng ngày hôm nay Tiêu Dật bị dậy trễ 10 phút, nếu không phải bởi vì tối hôm qua cứ suy nghĩ mãi đến vấn đề của Trình Kiệt thì hiện tại cậu đã không phải hấp tấp vội vàng như thế này. May mắn là Tiêu Dật lúc đến công ty vẫn còn kịp giờ nếu không cậu nhất định sẽ đem mười tám đời tổ tông của Trình Kiệt ra ân cần hỏi thăm một lượt. Lúc bước vào công ty lại khéo đến mức chạm mặt người ta ở ngoài cửa lớn, Tiêu Dật vẫn chưa thể nào tự nhiên với Trình Kiệt được, ba người đi cùng cậu đúng lúc này liền nhất loạt cúi đầu nghiêm trang hướng Trình Kiệt chào hỏi:
“Trình tổng”
Tiêu Dật bị chậm hơn mất vài giây nhưng cuối cùng vẫn là cúi đầu xuống chào hắn một tiếng, giả bộ như là cậu và hắn không có quan hệ gì cả. Trình Kiệt dừng bước, ánh mắt như có như không liếc về phía Tiêu Dật phát hiện ra người nọ mang một bộ dáng mệt mỏi, lại nhìn hai bên viền mắt thâm quầng của người ta liền nâng giọng hỏi:
“Hôm qua ngủ không được sao?”
Câu hỏi này nhất loạt làm cho bốn người phải giật mình, bởi vì Trình Kiệt không có gọi đích danh ai cả nhưng mà có một người vẫn có thể biết được Trình Kiệt rốt cuộc hỏi ai. Tiêu Dật không dám mở miệng trả lời câu hỏi kia của Trình Kiệt, may mắn Bạch Dịch ở trong nhóm là người lên tiếng đầu tiên:
“Cám ơn Trình tổng đã quan tâm đến mọi người”
Trình Kiệt nhìn Tiêu Dật một lượt từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030537/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.