Trình Kiệt thật ra chỉ muốn hôn thử một chút, muốn nhìn xem một chút bộ dạng hoảng sợ của hồ ly nhỏ này, nhưng ai ngờ vừa chạm môi xuống liền giống như thanh nam châm vừa hút vừa đẩy không thể nào tách ra được, chính là muốn mang đầu lưỡi của mình tiến vào bên trong cử động một chút, càn quét một chút, dần dần liền cảm thấy một chút thôi là không đủ cho nên điên cuồng hơn. Trình Kiệt nghĩ môi của Tiêu Dật rất mềm cho nên hắn mới thích hôn như vậy, có điều xúc cảm thật sự là rất mới mẻ, một từ cuốn hút ma mị không thể nào mô tả hết được cảm giác đó. Đến khi Trình Kiệt buông Tiêu Dật ra rồi, hồ ly kia liền làm mang theo một gương mặt ửng hồng, ánh mắt hoảng loạn nhìn chằm chằm hắn, môi mỏng vẫn còn tồn tại một chút nước khiến cho đôi môi kia càng thêm căng mọng đến chói mắt, Trình Kiệt hứng thú muốn nhìn xem hồ ly nhỏ kia sẽ nói cái gì, nhưng ai ngờ người nọ một lời không nói liền đã chạy mất.
Tiêu Dật phi như tên bắn chạy một mạch xuống phía cuối hành lang, cũng chẳng phải bị Trình Kiệt hôn đến mức lý trí tiêu tan cho nên cậu vẫn có thể ý thức được bộ dạng này của mình không nên vào phòng tập ngay. Tiêu Dật đứng ở phía sau một góc tường bình ổn lại hơi thở, mang tay của mình đặt trên lồng ngực trái vẫn còn đang đập loạn kia. Nụ hôn này đối với Tiêu Dật mà nói chính là không có cảm giác gì cả, hoặc có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030496/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.