Hôm sau Diệp Nhi tỉnh dậy như thường ngày, chắc có lẽ vì quá mệt mỏi nên cô nằm thừ trong chăn mắt to mở ra song có một hình ảnh lạ kì chạy xoẹt trong mắt. Cô bật dậy" đúng rồi hôm qua, anh ấy...... đã về, sau đó. Sau đó...... " những hạt nước mắt trong như pha lê thi nhau mà chạy dài trên hốc má gầy xộp đi, " đúng anh không cần mình nữa, anh đã yêu người khác rồi.............có phải vì chờ đợi cơ lâu quá phải không. anh..... tại sao anh lại thay đổi, anh nói mãi chỉ yêu mình em cơ mà."
Cả dãy hành lang chỉ nghe thấy tiếng khóc than thê lương của cô chủ nhỏ cùng những câu hỏi mãi không ai trả lời. gần trưa thì âm thanh ấy mất hút trong không khí, cô nằm bẹp trên gường không thèm động đậy. Bà Lâm rón rén lên phòng mở cửa ra, đến cạnh gường sờ đầu con gái, cô xoay người ta thì bắt gặp ánh mắt đau thương của mẹ nhìn mình, cô lại òa lên khóc tiếp, bà nhẹ nhàng ôm cô con gái bé bỏng vào lòng an ủi" bé à,con sao thế, con ổn không, mẹ con mình xuống nhà ăn sáng nhé"
Cô dụi dụi đầu vào hổm cổ bà vẫn thút thít lắc đầu" bé à, con có thể nói cho mẹ biết chuyện con buồn, mẹ có thể nghe con nói mà bé"
Cái ôm của Diệp Nhi chặt thêm, vòng tay siết lấy bà không buông" mẹ ơi. Người con yêu không còn yêu con nữa. Có phải vì con không tốt với anh ấy"
" không đâu bé à, có thể con cùng Đ........
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-chon-con-tim/3151718/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.